các bài viết trong năm 2007

hôm nay, Hà nội trở lạnh

Hà nội hôm nay trở lạnh
Bật đèn pha từ rất sớm, mới thấy rõ con đường về nhà.
Thấy mình vẫn thế trong những ngày trở giời của Hà nội,chỉ cần hơi phong phanh thôi là có thể ốm.
Sao mình có thể buồn đến thế. Câu chuyện nhân tình thế thái, mà cứ ôm vào mình, cho nặng trĩu hết cả người đi.

Sao Thu qua nhanh vậy kìa?
vừa mới đó thôi mà. vừa mới tươi mới một màu vàng như hổ phách. mắt mình nhìn còn nheo nheo vì hanh hao. vừa mới thấy cốm thôi mà. vừa mới đây những hàng cây lá đỏ. vừa mới đây sấu xanh mà đã chín vàng suộm rồi.
vừa mới đó thôi mà ... ừ, vừa mới đó thôi. cái ngày mình đòi đi "trông Giăng" rằm tháng Tám. người bảo mình nhắm mắt lại, mình trôi bồng bềnh, háo hức chờ. ngừơi chở ra giữa cầu Chương Dương,bảo mình mở mắt rồi mình được thấy Trăng,non và mờ, vì sau trận mưa chiều. và mới đó thôi, mình cười tít mắt, người đặt lên môi mình nụ hôn thơm ngọt "sao mà trẻ con thế"

Hà nội lạnh nhanh thế? mùa Đông chẳng lẽ về nhanh vậy sao? ừ, mùa Đông cứ tuần tự đến. chỉ có mình là vẫn thấy thoảng thốt. nên thấy nhanh vậy thôi. ừ, lòng mình cứ như những con ngõ Hà nội thôi. quẩn quanh và rêu phong. Ứơc gì rêu phong phủ kín mình đi. Ước gì ngày mai không là Xuân, không là Hạ, chẳng là Thu, và mãi mãi không là Đông lạnh lẽo. Ước gì thời gian dừng lại, ở thời khắc ta nhìn vào mắt nhau. Là thời khắc người nhìn sâu vào mắt mình, và ta thuộc về nhau...

Hà nội ơi, có nghe được tiếng thở dài của một đứa trẻ non nớt bỡ ngỡ trước thời cuộc, trước những thử thách sóng gió? Hà nội ơi, có tiếng thở dài nào ươm trong nắng Thu, để vỡ oà trong đêm mùa Đông lạnh vắng. 
nằm trong rừng, một chuyến chơi xa, đêm lạnh, nhớ mơ hồ một điều gì không rõ nghĩa. giờ thì nỗi nhớ đã không còn hình hài,chỉ còn là những đám mây u uẩn, vây bủa ngột ngạt, trái tim cứ thế mà thét gào, không có ai còn nghe thấy tiếng. mà cũng chẳng ai thèm quan tâm làm gì ...

Mùa Đông đã về thật rồi ư?
chưa kịp qua mùa Đông xưa đã lại đến mùa Đông nữa rồi ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét