"Làm sao để quên anh đây?"
đó là nhiệm vụ của ngày 2
trời ơi, sao tôi có thể chạy trốn như thế? tôi không dám nhìn mình trong gương.tôi không dám nghĩ xa xôi. tôi không dám tới gần bất kỳ khái niệm, sự việc, hay thậm chí là hình ảnh gợi nhớ tới anh. tôi không phải là tôi. nhưng nào ai có thể trả lời, nếu tôi là chính tôi, tôi có đem lại hạnh phúc cho anh hay chăng?
tôi đã quay đi và chạy. tôi biết, sức tôi không đối mặt được với sự thật. nhưng phải gom sức để mà chạy trốn. Anh đã ở đó, trước mắt tôi, thật gần. Anh ủ ấm và sau đó làm cháy bùng lên ngọn lửa từ một đám hơi sắp tàn. tôi đã cháy và khi sắp tan chảy, tôi gom chút sức còn lại, quay đi và chạy ...
tôi thấy tôi ngồi thụp xuống. tôi thấy tôi bưng mặt khóc. tôi thấy tôi nhìn vào mắt anh, với cái nhìn vô hồn, tôi nói "em không hề yêu anh!". tôi thấy tôi tự tát vào mặt mình. nhưng lúc đó, tôi đâu còn là tôi nữa. mà biết rằng - đau biết bao nhiêu.
tôi biết ai cũng có một thân phận.tôi đang ở giữa những dòng xoáy. rồi, tôi thoát ra khỏi những vòng xoáy đó. cố gắng vùng vẫy để thoát ra. khi ra khỏi đó rồi, tôi nhìn lại, thì ôi thôi, tôi đã để lại đằng sau tất cả. giờ tôi không đủ can đảm quay trở lại đó, kiếm tìm.
tôi - trần trụi - ra đi. tôi tìm lại mình trong cõi u tịch kia vậy. tôi thấy tôi chắp tay cầu nguyện. tôi cầu Chúa thật hiền từ, tôi lạy Phật từ bi, tôi kêu cầu mọi thế lực siêu nhiên. tôi thấy tôi nhìn anh từ xa, qua khói hương trầm phảng phất. anh đi qua tôi mà không hề ngoái lại. tôi thấy tôi mỉm cười. vì anh đang trong cõi mơ. vì tôi thấy anh trong hạnh phúc - một người đàn ông có nụ cười trong trẻo, một hơi thở ấm, một bờ vai rộng (để gánh được nhiều thứ trên bờ vai đó, phải không anh?). tôi thấy tôi mỉm cười.
tôi đang chạy trốn. tôi không dám đối diện với chính mình.
"anh có biết, khi em quay đi, chỉ vì em không dám nhìn vào đôi mắt anh. khi em quay đi, chỉ để anh cũng quay đi, hờn giận, khó chịu (anh không bao giờ làm lành). khi em quay đi, chỉ để anh không thể thấy, em đã khóc mà không bắt mình phải kìm nén. khi em quay đi, chỉ để em cảm thấy thanh thản, vì em không thể làm anh đau khổ"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét