VIẾT CHO MÌNH, MÌNH ƠI !
EM NHỚ ANH
em muốn viết dòng chữ này trên khắp trang giấy trắng của nhật ký.em muốn dùng lệnh copy thông điệp này trên toàn bộ trang viết trên Blog. em muốn tung lên cao ngàn vạn lời thét gào "EM NHỚ ANH".em muốn trong lòng em chỉ còn 1 cảm xúc này. em muốn tỉnh dậy và thiếp đi trong nỗi nhớ dịu dàng này.em muốn trái tim em ngừng đập bởi nỗi đau này. em muốn được chạm vào kỷ niệm bằng cách này,mỗi ngày,mỗi giây phút em qua. em muốn ....
em biết,anh không đâu xa, anh ở ngay nơi trái tim em... nhưng như thế vẫn là chưa đủ,không bao giờ đủ cả. 2 trái tim quay quắt nhớ thương lo lắng cho nhau .... có phải đó là tình yêu chỉ có trong tiểu thuyết hay sự tưởng tượng của con người? có phải nó tha thiết đến nỗi không ai dám tin là nó có thể tồn tại? có phải nó nhiệm mầu đến nỗi đức tin cũng lu mờ? có phải nó đớn đau hơn mọi nỗi đớn đau trên thế gian này? có phải chăng trái tim bé nhỏ quá phi thường khi nén chịu sức nặng ngàn vạn cân thương yêu? ta dành cho nhau ....
EM NHỚ ANH
biết bao ngày đã qua, sẽ qua. em chỉ dám nhìn thẳng hiện tại. để kỷ niệm ngọt ngào ngủ yên,và để ngày mai không làm em quá sợ hãi.người ta bảo, muốn trèo lên cao,đừng nhìn xuống dưới,chỉ được nhìn lên trên cao thôi! có cách nào được ở lại nơi ta bên nhau,mãi mãi là một mùa Thu cũ,mãi mãi là một mùa Đông cũ ? ta dành cho nhau ....
EM NHỚ ANH
em biết đức Chúa Trời, đức Phật từ bi, các đấng tối cao ... đang thử thách lòng người đó thôi. rồi đi hết con đường dành cho riêng mình, em sẽ dừng lại và lúc đó là trọn vẹn em dành cho anh: em chờ đợi anh ! em đợi anh ở phía cuối con đường ấy, anh nhé ! ắt hẳn ta sẽ gặp lại nhau? ta dành cho nhau ....
EM NHỚ ANH
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa