các bài viết trong năm 2008

(chờ an chan sắc chán) - CHÁN TOÀN TẬP

không biết phải làm gì cho hết chán đây - đó là câu hỏi cửa miệng
không biết vì sao mà chán thế này - đó là sự mông lung chung chung

quăng tạ chút xíu cho thư giãn. lại thèm có bao cát treo đấm đá cho "đã" tay. cộng thêm việc chạy vài vòng phố nữa ...
phù, hạ hoả, hạ hoả !

sáng tỉnh dậy, hô "quyết tâm" 
trưa ăn cơm cũng hô "quyết tâm"
tối về phải hô "quyết tâm" mới ngủ được
đẩy đưa thức ăn trong miệng, đôi lúc như đang nhai răng
mắt mở hi hí, chỉ để tránh không va phải ai. còn ai mà va phải thì nổi đoá lên ngùn ngụt, có khi táng nhau chết thôi (dễ thế lắm)
giấc ngủ mệt nhoài, gồm có đánh đấm chạy mồ hôi máu giằng co hét toáng lên vân vân và vân vân

những hình trong báo chỉ còn toàn màu sắc
màu vẽ và chì phủ bụi
giấy cũng cuộn tròn để góc nhà
đôi khi thấy mình đang cầm trên tay một món đồ, mà không biết phải làm gì với chúng
đôi khi nói những lời cực kỳ bài bản sáo rỗng trơ khấc với vẻ mặt không cảm xúc
làm việc theo quán tính. không muốn nghĩ nữa. không động não nữa. không còn muốn giao tiếp nữa... không còn muốn giao tiếp nữa - ờ, đáng sợ nhất.

thế là chán toàn tập !
thậm chí còn không biết làm sao cho hết chán ... thì phải nói là chán quá đi mất rồi
xì trét độ 2 rồi ...... và không ai đo được thêm bao nhiêu cái căng thẳng nữa thì đến độ 3, độ 4 và độ "tèo"
nhưng, không phải muốn dừng lại là dừng lại. đôi khi như con chuột trắng chạy vòng. nó chạy và vòng quay. vòng quay và chuột chạy. đôi khi không còn có thể xác định được điều gì làm điều gì xảy ra ...

bài hát chọn load lên Blog hôm nay là một bài hát buồn, đương nhiên rồi. nhưng một mình hoàn toàn chưa phải là buồn. đáng buồn và buồn thật sự, phải là khi ngồi giữa mọi người - có mọi thứ và làm được mọi điều mà vẫn cô đơn cơ ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét