Theo như lời giới thiệu của một bạn trong topic, lần gần đây nhất đi mua sách, tôi đã chọn cuốn “Xuyên Mỹ” của Phan Việt. Tôi không rõ vì sao nữa, nhưng trước đây tôi vốn không thích những cây bút nữ đã từng hay hiện vẫn còn đang du học hoặc sinh sống ở nước ngoài, có thể vì cách họ mô tả quá dày về những chuyến đi đến những nước quá xa xôi với nền văn hóa xa lạ, giọng văn có phần kẻ cả và Tây hóa … Phải chăng vì tôi giữ suy nghĩ bảo thủ Á Đông? Cũng có thể lắm. Nhưng biết sao được.
Vì thời gian này không khỏe, nhìn vào màn hình máy tính và sách truyện lâu là nhức đầu nên mới đọc được một phần ba cuốn sách thôi, dễ đến dịp nghỉ Tết tôi mới hoàn tất và hy vọng thêm một lần nữa có điều gì đó khác để viết về Xuyên Mỹ. Nếu chỉ nói một câu đơn giản là “Tôi cũng nghĩ y như những gì Phan Việt viết trong Xuyên Mỹ đấy” thì không phải là cách chia sẻ đúng đắn, vì thế nên tôi xin chia sẻ vài cảm nhận về “Xuyên Mỹ” để các bạn chưa đọc cuốn này có chút xíu hình dung.
… Cuộc sống của tôi không có gì thay đổi vì tôi (cũng như Phan Việt) đã trải qua giai đoạn ly hôn được 1 khúc thời gian rồi. Tư duy của tôi cũng không có nhiều thay đổi vì tôi nhận thấy tôi (cũng như Phan Việt) có cách tiếp cận vấn đề khá giống nhau.
… Nhưng trước hết, theo tôi, cuốn sách cực kỳ hữu ích cho những ai đang ở giai đoạn chớm bị nghĩ đến việc ly hôn (dù vì bất kỳ lý do gì). Bạn là phụ nữ hay đàn ông thì cuốn sách cũng phù hợp dù Phan Việt là cây bút nữ và sử dụng đại từ nhân xưng “tôi” để kể về cuộc hôn nhân của mình. Các bạn sẽ được nhìn thấy cả quá trình (của việc ly hôn cũng như suy nghĩ của người phụ nữ trong cuộc ly hôn ấy). Và cuốn sách sẽ ở bên các bạn trên từng nấc thang tiến-hay-lùi trong quá trình dài dằng dặc, mệt mỏi, đầy tâm trạng ấy. Cho dù xuất phát từ đâu, phông văn hóa nào, học vấn ra sao … thì những cảm xúc và tâm trạng mà cuốn sách đề cập đến, bất kỳ ai trong chúng ta cũng gặp phải. Hành xử ra sao khi va vào những tình cảnh và cảm xúc ấy? bạn sẽ tìm được đâu đó – ít nhiều trong cuốn sách này. Hơn một câu chuyện kể, “Xuyên Mỹ” là một phần trong luận văn ngành xã hội học của Phan Việt. Tôi tin như thế.
… Sau nữa, trong “Xuyên Mỹ” không chỉ có Phan Việt, mà có bạn, có tôi, có chúng ta, những người đang loay hoay nghĩ hoặc đã bước qua ngưỡng “bước chân đi cấm kỳ trở lại trong hôn nhân”- LY HÔN.
… Có khi nào bạn lại nghĩ: đang cân nhắc mới quan trọng mới vật vã mới điên đảo chứ, sau khi xong chuyện rồi thì còn gì mà nói nữa? Vậy sao? Vậy sao tôi thấy … nhiều giọt nước mắt còn rơi, nhiều đêm trắng, nhiều buồn tủi và nhiều cái nhìn ngoái lại … đến thế? Nếu cuộc sống đơn giản chỉ như là tìm vần cho điệu ví dụ “nghĩ đơn giản cho đời thanh thản” thì … có đơn giản quá chăng, thì … sách truyện chắc không bán được, nhạc tình không có chỗ đứng và người ta không tìm đến các mạng xã hội như là một cách để giải tỏa … Phiếm đàm, phiếm đàm!
… Tôi đã được đi du lịch “ké” khi đọc “Xuyên Mỹ”, hy vọng các bạn cũng sẽ thấy thú vị. Tôi cảm nhận được sự bối rối trong lòng người giữa thời tiết giá lạnh nơi xứ xa. Và dần dần những búi rối ấy được gỡ bỏ. Bạn sẽ cảm nhận rõ sự cô độc, sợ hãi, luống cuống và cũng cảm nhận được tình bè bạn, lối suy nghĩ văn minh, cách ứng xử đúng mực, của hai người đã từng có chung một cuộc hôn nhân.
… Đọc “Xuyên Mỹ”, chắc chắn các bạn sẽ đồng ý với tôi rằng, đôi lúc bạn có cảm giác như ai đó đang vực bạn dậy, tâm trạng bạn khá phấn chấn, bạn nghĩ “mình đã làm đúng, mình nghĩ đúng rồi và mình sẽ mạnh mẽ”.
Đọc thử nhé: “Ở ngoài kia, có bao nhiêu phụ nữ dù ở lại nhưng thực chất đã đi khỏi hôn nhân của mình mà người chồng không hề biết, những đứa con không hề biết? Có bao nhiêu người đã ra đi, chỉ còn là khách trọ, người làm công, người mua vui, cái bóng trong cuộc hôn nhân mà gia đình họ không biết; thậm chí có lẽ chính những người phụ nữ cũng không biết? Có bao nhiêu phụ nữ thường trực trong cảm giác quá ấm để ra đi nhưng quá lạnh để ở lại và cứ chấp nhận tình trạng co ro trong hôn nhân như thế suốt đời?”
… Như một người vừa ốm dậy (một trận ốm không hề nhỏ), thức dậy qua một đêm dài thiếp đi sau cơn khóc lặng, ngồi thẳng dậy vuốt tóc mai qua vành tai, khoanh chân hít thật sâu, chầm chậm thở, nhìn vào mình trong gương … xanh xao, yếu đuối, trắng tay, mất mát, đau, hận … nhưng ánh mắt bạn nói với bạn rằng: mình mạnh mẽ, mình sẽ đứng dậy và hôm nay là một ngày khác! …
… Tôi không thể trả lời chính xác một cuốn sách hay có thể làm được gì cho tôi, cho bạn? Chính xác thì một cuốn sách hay có thể thay đổi được điều gì ? Nhưng, trước hết hãy cứ cảm nhận cảm xúc tích cực mà một cuốn sách hay, ý nghĩa, nhân văn, mang đến cho mình trong phút giây hiện tại …
Tôi xin gút lại những dòng giới thiệu về “Xuyên Việt” bằng một món quà nhỏ xíu, chỉ là một lời hát thôi, nhưng chúng đã giúp tôi khá nhiều. “you're so beautiful no matter what they say, words can't break you down” …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét