Chả biết viết gì vào nhật ký, xao lãng toàn tập, đúng là thiếu máu não!

Status cho ngày hôm nay "đã đăng ký tham gia"
http://runforchildrenhanoi.org/vi/

Vậy là tháng 11 chọn mình chứ không phải mình chọn tháng 11. Để bận rộn. Mình chẳng có gì liên quan tới tháng 11 cả. Ừa, vì lúc nào mình chả lắm ý tưởng này nọ. Thực tế có, mà mơ mộng hão huyền cũng có. Đủ cả.
Tuần này, thứ bảy không phải đi làm. Ngủ.
Sáng chủ nhật tham gia chạy bộ. Chiều chắc lại ngủ hoặc chạy lên Hàng Mã lùng máy rập cánh hoa. Tết này không định trưng cành đào mà trưng thứ mình đang lọ mọ thiết kế.

Tuần sau, thứ sáu đi khám sức khỏe. thứ bảy đi làm cả ngày. Mất ngủ.
Sáng chủ nhật tham gia hội chợ gây quỹ từ thiện. Chiều ngủ.

Tuần sau có ngày 20/11 - ngày "ngoại giao" cô giáo của con gái. Haizzz. Ai bảo nhận chân vác tù và cơ.

Sang tháng 12, mọi thứ sẽ trôi đi rất nhanh về mốc 31/12. Thay cuốn lịch năm mới. Chuẩn bị kế hoạch Noel cho trẻ con. Không thể để thời gian chết. Hay nói cách khác, không thể để cho thời gian nó giết mình được.

Vậy là 2 năm rồi không dành cho mình 1 chuyến du lịch thực sự nào. Trong giấc mơ, đôi khi vẫn thấy mình nằm xoài trên bãi biển cát trắng, xung quanh vắng tanh, bỏ lại sau lưng thành phố quá đỗi thân quen, những nỗi lo lắng quẩn quanh ... phải là 1 tháng xa rời tất cả mọi thứ. Thực tế không thể nào đẹp như mơ, nên chả tốn tiền cho những thứ viển vông thấy rõ như thế. Có tiền bây giờ, tiêu cho bằng hết giúp được ai thì giúp. Chả nghĩ nữa.

Người bận rộn là người hạnh phúc. Mình đang tận hưởng những ngày tháng không phải lo nghĩ về ai, mà cũng không có ai lo nghĩ cho mình. Người khuấy động cuộc sống của mình và khiến tâm trí mình luôn xao động theo một hướng tích cực ấy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét