...


Hãy xem như có một thế giới khác. Thế giới từ đó mà em bước ra, lạc đến đây, gặp gỡ, thân quen và một giây phút nào đó đã mang tới cho anh một cảm giác an tâm, ấm áp, chộn rộn như thể đã từ lâu ta thuộc về nhau, như thể không bao giờ rời xa ...
Hãy xem như có một thế giới khác. Thế giới mà em sẽ phải trở về. Thế giới mà em luôn thuộc về, luôn muốn tìm về. 
Hãy xem như ... chuyện như chưa từng bắt đầu. Thì ... chuyện cũng chẳng bao giờ kết thúc. 




Để thấy em không quá xa vời và phi thực tế, em mượn tạm bài thơ của một bạn trẻ để thay lời muốn nói. Riêng em, khi đọc bài thơ này, điều em băn khoăn nhất là nếu không còn đủ niềm tin thì con người ta có thể làm được điều gì cho thật tử tế không? Sống tử tế. Sống cho ra sống. Ngắn gọn thế thôi, mà một đời người không dễ gói cho trọn vẹn. Em đã thấy cái dốc bên kia cuộc đời. Nên điều em muốn nhất là dù mắt không thể thấy phía bên kia ra sao, cũng mong nơi ấy chan hòa hạnh phúc, con người thiết tha yêu cuộc sống, và những tia sáng ấm áp ấy sẽ giúp cho biết bao người xung quanh cũng được hạnh phúc lây ... 


Mẹ à

Hôm nay lại có thêm người nữa bước vào đời và nói thương con
Sẽ cùng con gói lại những vuông tròn ngày trước
Sẽ nắm tay con qua bao điều mất được
Sẽ thương con hơn cả bản thân mình

Con băn khoăn liệu mình có nên tin
Có nên vin vào bình yên để thêm một lần tìm nơi mà dựa
Con chỉ sợ niềm tin không còn đủ nữa
Sau những chuỗi ngày tự ngã tự đứng lên

Người ấy cũng nói thương con bằng ánh mắt rất hiền
Như thể bình yên kia là có thật
Con muốn đưa tay ra nhưng lại chần chừ,sợ mất
Bởi những thăng trầm còn ám ảnh con

Người ấy cũng có một quá khứ buồn
Những câu chuyện cũ đã dồn theo năm tháng
Người ấy chẳng giấu con điều gì mà cứ thật thà như hai người bạn
Cứ trải tâm tình,cứ thế sẻ chia

Con muốn kể thật nhiều cho người ấy nghe
Về những thói quen,nghĩ suy đời thường,nhỏ nhặt
Về những khát khao một thời con tưởng rằng đã mất
Bất chợt hôm nay như nguyên vẹn thế này

Con muốn một lần thử can đảm đưa tay
Trao chút niềm tin vào bàn tay người ấy
Rồi cứ bình yên theo tháng ngày như vậy
Những lúc vui buồn đều muốn nghĩ tới nhau

Nhưng mặt khác con lại cũng sợ một lần nữa thêm đau
Chắc sẽ sâu và khó lành hơn vết thương trước đó
Những quyết định trong đời đôi khi thật khó
Nhất là lúc mình muốn mở lòng để có thể thương yêu

Con chỉ sợ con như cánh nhạn trong chiều
Giữa mùa bạt gió và rất nhiều giông bão
Chỉ sợ niềm tin kia là mong manh ,huyền hão
Và lời nói nào một lần nữa là mây

Con biết phải làm gì bây giờ đây
Dừng lại hay tiếp tục dựng xây một tình yêu khác
Con cũng sợ lòng tin kia sẽ nhận về bội bạc
Nhưng điều con lo sợ hơn là để lạc mất trái tim mình

Hay là con cứ tiếp tục lặng thinh
người ta thương mình thì sẽ chứng minh thôi,mẹ nhỉ ?

(P2T)

2 nhận xét: