12 tháng Mười ...


Ai đã mang tôi đến thế giới này, và bỏ tôi nơi đây? hay tôi bị lạc đường? 
Để tôi luôn kiếm tìm thế giới của mình, trong vô vọng ... 

Xin hãy lắng nghe lời thỉnh cầu. Xin lắng nghe bằng sự quan tâm chân thành và hãy phán xét. 

Xin hãy chỉ đường cho tôi ra khỏi nơi u tối này. 




Giá như, ngày em ra đi, được có anh ở bên em. Để em được luồn những ngón tay vào mái tóc dợn sóng. Để được soi hình mình trong đáy mắt anh lần cuối. Để được nhìn thấy chiếc răng khểnh duyên ngầm khi anh cười. Em sẽ luôn bên anh, theo một cách khác. Mà có lẽ em nên biến mất thật sự, xóa sạch Em trong trí nhớ của anh thì hơn. Thật sự, em muốn được trở về thế giới của em, của những người như em. Cảm ơn anh đã cho em biết thế nào là tình yêu của con người ở thế giới này, hiểu được hạnh phúc và khổ đau là thế nào. Trái tim em đã chẳng còn vá víu nổi nữa. Rách nát và tan hoang cả rồi. Anh là người giúp em cảm nhận được em có một trái tim, cũng biết rung động yêu thương như bao người. Em luôn nhìn lên bầu trời và tìm kiếm một ngôi sao. Ngôi sao giúp em định hướng, để trở về nhà. Trở về nơi em đã từ đó mà đi. Cảm ơn anh đã mỉm cười với người xa lạ là em. Em xin lỗi vì đã mỉm cười đáp lại, khiến cuộc sống của anh xáo trộn và u ám. Giờ không còn có em ở bên để khiến anh phải bận tâm nữa, hãy cười nhiều hơn nhé để bù đắp lại những tháng ngày đã qua. Hãy hạnh phúc nhé để em thật sự yên tâm. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét