Đọc trên báo điện tử Dân Trí
Rằng:
1. Con của những ông bố/ bà mẹ đơn thân
không cần phải chơi thể thao mới học được tinh thần đồng đội. Vì trong nhà chỉ
có một người lớn, đứa trẻ buộc phải học cách giúp bố/mẹ để cuộc sống gia đình
vận hành trơn tru hơn, nó học được cách chung vai gánh vác trong mọi việc.
2. Chúng ta trân trọng những bà mẹ đơn
thân khi đưa con đi chơi nơi công cộng phải dắt con vào nhà vệ sinh nữ vì không
muốn đứa trẻ phải một mình trong nhà vệ sinh nam. Những ông bố đơn thân cũng xử
sự tương tự với cô con gái nhỏ của mình.
3. Chúng ta yêu mến những ông bố đơn thân
ngồi sơn móng chân hay buộc tóc cho con gái. Họ tận hưởng mọi trải nghiệm kết
nối yêu thương mang mình đến gần hơn với cô con gái nhỏ.
4. Những bà mẹ đơn thân giỏi hơn các bà mẹ
bình thường khác ở chỗ có thể chơi bóng với con trai, luyện cho nó các kỹ năng
vận động.
5. Những ông bố bà mẹ đơn thân không tốn
mồ hôi vào những chuyện cỏn con. Họ biết khi nào cần và nên chiến đấu, khi nào
phải đưa ra những quy tắc cứng rắn, và khi nào có thể gật đầu cho qua.
6. Bạn đã nghe những bà mẹ đơn thân dạy
con trai phải biết đối xử trân trọng với phụ nữ. Và bạn cũng nghe những ông
bố/bà mẹ dạy con gái nên biết đòi hỏi được trân trọng.
7. Có những bà mẹ đơn thân đã cho con mình
thấy rằng, phụ nữ hoàn toàn có thể làm được những công việc như thay bóng đèn,
sửa đường ống nước, đóng đồ gỗ... thậm chí còn làm được ở mức độ hoàn hảo!
8. Có những ông bố đơn thân đã cho con cái
của mình thấy rằng nấu ăn, dọn nhà, giặt quần áo hoàn toàn không phải “việc đàn
bà”.
9. Cha mẹ đơn thân là những người đáng
trọng bởi họ dạy cho con cái biết trở nên tháo vát, có thể tự xoay xở giải
quyết vấn đề của riêng mình, bởi trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta
cũng có người khác ở bên để nâng đỡ, giải quyết cho mọi việc.
10. Cha mẹ đơn thân không bao giờ quá
mệt/quá bận để đọc truyện trước giờ đi ngủ cho con, giúp con hoàn thành dự án
khoa học ở lớp hay lắng nghe con trút bầu tâm sự - cho dù họ có thực sự mệt mỏi
hay bận rộn đi chăng nữa.
11. Cha mẹ đơn thân sẵn sàng làm thêm giờ
hay nhận việc làm bán thời gian để có thêm kinh phí cho con tham gia lớp năng
khiếu âm nhạc, đi trại hè hay đi tham quan cùng thầy cô và các bạn.
12. Cha mẹ đơn thân dạy cho con của họ
biết rằng tốt gỗ hơn tốt nước sơn, phẩm chất đạo đức luôn quan trọng hơn vẻ bề
ngoài - cho dù đó là một bài học khó.
13. Trân trọng những ông bố bà mẹ đơn thân
sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì con nếu cần, chúng ta cũng cảm kích những ông bố/bà
mẹ biết dạy con từ những tấm gương, cho con thấy rằng ai cũng nên có ước mơ để
theo đuổi và gắng hết sức đạt được những mục tiêu trong đời.
14. Cha mẹ đơn thân là những người đủ tỉnh
táo để dạy con họ rằng, bí mật của cuộc sống hạnh phúc nằm ở chỗ biết duy trì
sự cân bằng giữa gia đình, sự nghiệp, tình bạn và những thú vui khác.
15. Sau cùng, cha mẹ đơn thân đáng được
ngưỡng mộ bởi họ là những người có khả năng khiến con thấy mình đặc biệt, được
yêu thương sâu sắc cho dù bé còn có anh/chị/em và vẫn luôn phải đấu tranh để
giành sự chú ý của bố/mẹ về phía mình.
Đọc lên nghe
to tát quá đi mất
Thực ra thì
...
Đơn thân chỉ mong muốn được yên thân thôi. Không cần phải tung hô vì ai
cũng lắm lỗi lầm, đủ cả. Tung hô thế, không thiếu người sẽ mỉa mai "phải
thế nào mới không có hạnh phúc chứ". Ừ thế nên chỉ muốn yên thân ... đơn
thân. Cuộc sống thì lắm việc phải làm. Giữa xã hội còn lắm chuyện trớ trêu vì
xung đột "thời xưa" và "thời nay". Rồi giai đoạn "mờ
chồng" này sẽ đi qua. Khoảng 10 năm nữa thôi, tụi trẻ con bây giờ sẽ dễ
thở hơn thời của bố mẹ chúng.
Bọn cửa quyền lộng hành gian manh, biến.
Bọn khôn lỏi bò lổm ngổm đi bằng đầu gối tay rải tiền, biến. Đó là nói cao cao
xa xa. Còn trong nhà ngoài xóm, đỡ những nức nở than thở của các nàng dâu vì mẹ
chồng/bố chồng hành hạ, "trọng nam khinh nữ", coi trọng việc có cháu
trai hơn cháu gái và can thiệp trắng trợn vô duyên thô tục vào sự tự chủ riêng
tư của con cái ... Bớt cảnh đàn ông thượng cẳng chân hạ cẳng tay với vợ con,
rượu chè cờ bạc tật xấu đầy mình vẫn vênh váo giữa đời không biết ngượng
...
Nói chung, chẳng ai muốn lâm vào cảnh đơn
thân. Có người nói rằng, khái niệm "mẹ đơn thân" bây giờ cũng phải
hiểu rộng ra, rằng đó là 1 người tuy có gia đình đàng hoàng nhưng mọi việc phải
gánh vác hết, không nhận được bất kỳ sự hỗ trợ nào của chồng. Cảnh đó còn khổ
hơn. Rồi mọi người lại có cớ để tranh cãi nhau, một bên là "thà không có
còn hơn" còn bên kia thì cứ khăng khăng "thà có còn hơn không".
Nghĩ cứ buồn cười.
Thà gì thì thà, làm gì thì làm, cứ hỏi
lòng có vui có thoải mái không? Cứ không là nhọc lòng rồi.
Làm gì thì làm, thà gì thì thà, cứ hỏi
lòng có giận hờn, thù oán gì không? Cứ có là khổ tâm rồi.
Họ không nói tới những nỗi vất vả chìm lấp
đơn điệu cảm xúc tù túng đè nén của cha/mẹ đơn thân. Ngoài ánh nhìn không thiện
cảm của thiên hạ. Họ còn phải đối mặt với chính mình, mỗi khi phải tự trả lời
câu hỏi của con về bố/mẹ của chúng. Tôi tin, đó là vấn đề khó khăn nhất đối với
bất kỳ cha/mẹ đơn thân nào.
Tôi không hoàn hảo. Tôi đơn thân. Nếu
người ta hận tôi vì đã đâm 1 nhát dao chí mạng vào trái tim của họ, thì tôi
hoàn toàn có thể hận họ vì đã "tỉa" từng đường dao lam ngọt sắc vào
trái tim tôi. Nhưng tôi không làm điều đó. Buông bỏ và vị tha. Cho ai? cho
người và cũng là cho mình. Ôm mãi một nỗi đau, giờ chẳng ai san sẻ, có nặng
không. Nặng lắm. Giữ mãi một nỗi buồn, giờ chẳng ai quan tâm, có đáng không.
Không đáng. Mọi thứ vô nghĩa cả rồi, tan tành như mây như khói cả rồi, thì còn
chạy theo níu giữ làm chi, mệt mỏi mãi ngửa tay ra vẫn trống trơn.
Ừ, đơn thì đơn. Tôi chẳng hèn nhát và
không hề thấy khó nói với con về lỗi lầm của mình. Chỉ là con còn quá bé. Chỉ
là người ta quá nôn nóng xem tôi có dám nói với con những điều đó không. Họ nôn
nóng muốn con biết rằng mẹ nó/bố nó chẳng ra gì, nên mới "bị" thế.
Tại sao lại không nói với con chứ? Người ta cẩn thận hơn, trưởng thành hơn sau
mỗi lần vấp ngã. Nếu không vấp có khi không cảnh giác. Không vấp có khi chẳng
bao giờ băn khoăn gì hết. Thế là đảm bảo an toàn ư. Tôi nôn nóng chỉ cho con
biết và hiểu rằng, mọi người quanh con, mọi thứ xung quanh con đều không hoàn
hảo. Chỉ có sự hoàn hảo trong 1 thời điểm nhất định nào đó, mà còn tùy vào sự
nhìn nhận của mỗi người. Sẽ chẳng ai huyễn hoặc được con, trừ phi chính con
muốn thế. Sẽ chẳng bao giờ con đòi hỏi quá đáng ở người khác, và dễ dàng chấp
nhận sự không hoàn hảo của mình, chẳng bao giờ trói mình trong những khuôn mẫu
và ảo vọng.
Đọc bài viết trên báo mạng, bản thân tôi
thấy mình chỉ làm được một nửa những điều đó. Nửa còn lại, cuộc sống đặt ra bài
toán rồi cuộc sống cũng giải đáp hộ cha/mẹ đơn thân rồi. Nương theo mà sống
thôi. Tương lai các con ra sao, là một ẩn số vô cùng lớn với cha/mẹ đơn thân.
Họ bị áp lực gấp chục lần (không thể gấp đôi được) các gia đình đủ cha mẹ, rằng
con cái phải hoàn thiện. Con cái như là phép thử cha/mẹ đơn thân vậy. Họ phải
phấn đấu, cố gắng, nỗ lực và phải hoàn hảo, để con hoàn thiện.
Vì thế mà họ chỉ muốn yên thân.
Như bây giờ chẳng hạn, con gái gần 5 tuổi
dài ngoằng đang mè nheo "mẹ ơi, con buồn ngủ lắm rồi, mẹ phải bế con mẹ
phải ru con thì con mới ngủ được". Bản thân mẹ còn chưa xuôi cơm, mới bật
máy lên định copy paste bài viết lên blog, đống đồ chơi chưa dọn, và (trong
thâm tâm) ước ao "giá như ru con ngủ xong, có ai đó đấm cho mình vài cái
vào lưng". Lúc nào trong thâm tâm của cha/mẹ đơn thân cũng lắm ước ao hơn
những cha mẹ bình thường khác.