đi chơi

Mẹ và con gái đi chơi dịp lễ giỗ Tổ Hùng Vương. Trời không có nắng nhưng hơi oi bức. Có thể nói, thời tiết ủng hộ chúng ta. Mỗi khi yên vị trên yên xe, con đã biết nói "Ready?" rồi sau đó mới là "Let's go".

Thứ Sáu, hai mẹ con vào Bách Thảo để con được chạy nhảy và đi chân trần trên cỏ. Mẹ phải nói với con rằng thực ra chúng ta không được đi lên cỏ đâu. Cái biển nho nhỏ kia nhắc nhở thế. Nhưng, bản thân mẹ cũng thèm được đi chân trần trên cỏ cơ. Thế nên ... Con nhặt lá và tung lên trời. Tạo dáng để chụp ảnh bay trên nền cỏ và hồ. Mẹ nhặt được 1 quả xà cừ và ngồi chơi chuyền. Mẹ không nhớ được nhiều thứ nữa. Trên báo mạng thỉnh thoảng cũng có những bài viết làm sao để trẻ thông minh, một trong các cách đó là để trẻ được chơi đùa ngoài trời. Mẹ không biết điều đó có ích cho con ra sao. Nhưng mẹ biết điều đó có ích với mẹ thế nào. Mẹ thấy buổi chiều hôm qua có ý nghĩa hẳn khi mẹ được đi 1 vòng quanh công viên và tập gần hết bài Aerobic cùng mọi người. 

Hôm nay thứ Bảy, mẹ con ta xuống khu tượng đài Lý thái Tổ. Đường xá vắng hơn hôm qua. Con đòi mua trò chơi thổi bong bóng. Mẹ chiều theo con vì con chẳng có gì để chơi ngoài trò đó. Điều đáng ngạc nhiên là một số bà mẹ không thích ... những quả bong bóng ấy chạm vào người con của họ (?!) Họ nhăn nhó khi các con chơi. Cố gắng che đậy và kéo con họ ra xa các con. Thậm chí, có người còn nói thẳng với mẹ "chị cho cháu ra đằng kia chơi đi, đừng để cháu thổi vào người mấy đứa trẻ ngứa ngáy hết cả người". Mẹ cun cút dắt con đi ra giữa sân nắng chẳng có chỗ ngồi. Con vô tư. Mẹ thì không. Mẹ tủi thân. Mẹ chẳng nói được câu gì. Mấy mẹ ấy ghê gớm quá, mẹ rất sợ những ai ghê gớm nanh nọc. Nhưng mẹ cũng quên mau khi thấy con cười thật tươi, chu môi thổi bóng và có biết bao nhiêu bạn chơi trò chơi đó cùng con. Thậm chí cô chú người nước ngoài cũng cho em bé chơi trò ấy cơ mà. Dần dần mẹ tự tin hơn, mẹ quên đi nỗi khó chịu lúc ban đầu, mẹ thổi bóng cho các con đuổi bắt. Những gương mặt cau có khó chịu của các mẹ kia biến mất ... khi tiếng cười của con cất lên. 

Rồi con đòi ăn kem. Xuống bờ Hồ mà không ăn kem thì cũng hơi phí thật. thế là hai mẹ con dắt nhau vào Ciao. nhưng nào đã hết trò để chơi. góc Tràng Tiền đang có triển lãm tranh 3D rất thú vị. Hai mẹ con tranh nhau lăn lộn trên sàn, lăng xăng góc này góc kia để tạo dáng chụp ảnh. Lại xả được thêm một chút xì trét. Thật vui. Lần đầu tiên mẹ tiếp xúc với tranh 3D và thỏa sức tưởng tượng đấy. Chỉ có điều, giá vé hơi đắt, í ẹ. Giá như các họa sỹ được vẽ tranh 3D trên phố, bằng phấn màu thôi cũng được, để mọi người được sử dụng tối đa khả năng tưởng tượng của mình, chắc chắn sẽ rất có ích, đặc biệt với trẻ nhỏ. 

Đi chơi với con vui ghê. Con gái là một người bạn thực thụ rồi. Hãy xem con chụp bức ảnh này cho mẹ có ngầu không 


đây mới là bức ảnh mà con gái "tâm đắc" nhất



Một ngày sắp trôi qua. Con sẽ nhớ gì? Bong bóng. Tranh 3D. Các bạn Việt nam, nước ngoài. Không khí. Lá sấu vàng, hoa sấu chua. Hay là con nhớ về mẹ ...
Mẹ không cần con nhớ mẹ. Thực sự là vậy. Con là con và mẹ là mẹ. Mẹ không thể cảm nhận thay cho con và con cũng vậy. Con càng "nét" lên trong mắt mọi người, hình thành tính cách riêng cho con,  hình ảnh mẹ càng mờ đi nhòe đi rồi mất hẳn... 
Mẹ chỉ muốn đi bên con trên cùng một con đường. Mẹ chỉ muốn cùng con chứng kiến các sự kiện. Mẹ chỉ ước sao mỗi khi trong con có một câu hỏi, thì người đầu tiên con chia sẻ là mẹ. Mẹ không thể giải đáp mọi câu hỏi của con, nhưng chắc chắn, mẹ sẽ là người nỗ lực nhất tìm kiếm câu trả lời.  Mẹ đã giải thích cho con một lần và tin con đã hiểu... "mẹ không xinh đẹp nhất, mẹ không phải là người tốt đẹp như cô tiên trong truyện, mẹ hay đánh mắng An. Nhưng An vẫn yêu mẹ phải không nào. Bé An cũng vậy, dù bé An có hơi kém xinh một tí, hơi nghịch một tí và dạo này không nghe lời mẹ đâu nha ... mẹ vẫn yêu bé An nhất".

Ngày mai, mẹ con mình tiếp tục lên đường, tham gia hội chợ Handmade ở Hanoi Rock City. Mỗi nơi chúng ta đến có một màu sắc, âm thanh, tiếng động, mùi vị, sắc thái rất riêng. Hy vọng điều đó sẽ giúp con định hình được niềm yêu thích của mình trong tương lai. 
Ready? 
Let's go 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét