Thư gửi đơn thân,


Tháng Ba, ngày Tám, thì hiện tại, 

Bạn có quà gì không, đơn thân? 
Tôi ư? cho tới giờ, tôi nhận được 3 lời chúc. 1 comment ở đây và 2 tin nhắn qua điện thoại. Chỉ đơn giản là Mùng Tám tháng Ba vui vẻ. Lời chúc chung chung cho một nửa nhân loại. Của những người đàn ông không thể yêu và chăm sóc mình một cách cụ thể :-) Thậm chí còn chẳng cần biết mình đang ở đâu... 

Bạn biết rồi đấy, "Đàn bà xấu không có quà". Chúng ta thừa biết, đơn thân thì không được tặng quà. 

Bạn đã mua quà gì cho mình, đơn thân?
Một bữa cải thiện? Một bộ quần áo đi party? Một bộ quần áo lanh mặc nhà? Một thỏi son mới thay cho thỏi son đã gần hết? Một cuốn sách? hay chỉ là một thứ Bảy chẳng làm gì cả, gửi con cho ngoại và lang thang? 
Tôi ư? cho tới khi ngồi viết những dòng này, tôi chỉ nằm trên giường. Nằm bất động, nhưng tôi nghĩ nhiều, nhiều lắm. 12 cành lan tím hôm qua tôi cầm về nhà, không hiểu sao lại thành xa xỉ trong mắt bao nhiêu người chạy xe xung quanh đấy. Những cành lan tím trong lún phún mưa phùn, người đàn bà sùm sụp áo mưa lấm lem bùn đất chạy chiếc xe Dream cũ mèm. 12 cành lan khỏe khoắn, quả đúng là có hơi vênh vang trên chiếc rọ xe méo... Trong lòng tôi lúc đó, rất ấm. Tôi đã chủ động mua hoa tặng mình thay vì chờ đợi (hão huyền) vào việc được ai đó tặng hoa. Bạn hãy chủ động nâng niu bản thân mình nhé, đơn thân. Bất kỳ ai cũng có thể quên bạn, nhưng bạn thì không bao giờ được quên đâu đấy. 

Hôm nay, có một người phụ nữ, cũng ở Việt Nam như chúng ta, được nhận từ chồng một bó hoa, à không, phải gọi là một cuộc tổng động viên hoa (nói là "chậu" có khi bạn không hình dung ra mất), giá tới 70 triệu đồng cơ đấy. Tôi xem hình rồi, không có gì xuất sắc về mặt hình ảnh. Nhưng bảng kê chi tiết giá của từng loại hoa thì đáng kể. Vẫn như thường khi, tôi lại "ước gì mình có 70 triệu ấy". Tôi chả ước có cái chậu hoa ấy làm gì, rất ghét cảm giác phải chứng kiến hoa tàn phai nhé. 

Này, bạn đơn thân, tôi biết hôm nay bạn sẽ buồn. Cứ cho là bạn được nhận hoa và quà, có thể cả vật chất lớn lao, từ 1 hay nhiều người đàn ông đi nhé, nhưng bạn vẫn sẽ buồn cho mà xem. Vì bạn đã từng nhận được những điều ấy rồi mà. Vì bạn hiểu sự mong manh của hiện tại. Vì bạn đã biết sợ. Thậm chí, càng nâng trong tay nhiều thứ bao nhiêu, bạn sẽ càng xa xăm lo lắng bấy nhiêu. 

Tôi biết bạn sẽ buồn, bạn sẽ chống chếnh hơn những ngày thường. Cái ngày mà những người phụ nữ BÌNH THƯỜNG phải cố gắng lắm mới kìm giữ được sự tự hào khi nhỏ to hỏi nhau "thế anh xã hôm nay đã tặng gì chưa?", và cũng như thế, họ cố tỏ ra rón rén tế nhị khi không chạm vào nỗi đau (KHÔNG THỂ NGỌT NGÀO HƠN) của đơn thân. 

Có một câu thoại rất chi là hay trong bộ phim (gì quên mất tên), tôi xem trên HBO hôm rồi ... 
(cảnh 2 người chia tay nhau)
Chàng: cô không biết là cô đã để mất một điều quý giá như thế nào đâu ...
Nàng: người ta có mất đi thứ gì mà họ chưa từng có đâu nhỉ ... 
Chàng (í ẹ)


Khi không còn gì trong trái tim của người đàn bà đơn thân, trái tim ấy phẳng lặng. Tôi vẫn luôn nhìn thấy sự hào nhoáng xa xỉ của những người phụ nữ (tôi tạm gọi là BÌNH THƯỜNG) khi họ nói về gia đình họ, về con cái họ, về những dự định của họ. Họ ái ngại khi đơn thân chẳng có gì để nói về mình, không có ai để đưa đón, không có ai để chụm đầu toan tính, để cùng chung tay xây dựng, để kế hoạch sinh thêm con trong một năm mới ... 

Yeah, AQ đi đơn thân! Chúng ta cần phải học cái anh chàng AQ ấy cái tính AQ vì đời nhiều khi cũng AQ với chúng ta lắm. Có những phút đàn bà, có những giây chờ đợi khát khao trong đời một đơn thân, có ý nghĩa gấp ngàn ngày tưởng như bình thường của những người phụ nữ BÌNH THƯỜNG ý chứ. 

Bạn đơn thân tôi ơi, đã có một thời gian tôi cứ ao ước được làm một người phụ nữ bình thường như họ đấy. Giờ thì hết cái ao ước đó rồi. Tôi biết, bạn cũng có những phút giây mong được bình yên, đến đắng lòng. Đi qua cuộc sống này giống như đi qua vùng biển động. Mỗi mình bạn giữ tay chèo, phía sau là 1 hay vài đứa trẻ ngơ ngác, bám víu, chỉ còn biết mỗi mẹ thôi. Đôi tay nhỏ bé yếu ớt ấy không chão ra ư? chưa từng tê bại đi ư? chưa từng muốn buông xuôi bỏ cuộc ư? Vô lý! Vậy nên, nếu chỉ còn biết đến hy vọng, thì bạn hãy hy vọng. Bạn có thể hình dung ra tia nắng mặt trời phía xa và một bến bờ thật gần, cứ hình dung. Bạn có thể thét gào. Bạn có thể khóc. Bạn có thể cắn chặt môi. Bạn có thể làm tất cả. Nhưng tôi mong bạn đừng bỏ tay chèo, hãy cố gắng giữ chắc nhất có thể. Cho dù có một ngày sóng yên bể lặng, bạn lặng lẽ gieo mình xuống trong nỗi đau tận cùng, tôi tin là những đứa trẻ của bạn đã biết chung tay đỡ mẹ nằm xuống, bằng đôi tay rắn rỏi bằng suy nghĩ mạch lạc và ý chí "như mẹ đã từng" ... 

Tôi biết, hôm nay bạn có thể buồn. Bên ly rượu chát, không say. Các gã đàn ông sẽ nghĩ gì về người phụ nữ bên ly rượu? Quyến rũ? Bê tha? Hãy cứ để những ánh mắt xoi mói, thóc mách cào xước xát tâm can. Hãy cứ nghe những lời chì chiết, chua ngoa khiến bạn bật khóc. Hãy cứ đối mặt, đẩy cảm xúc tới tận cùng, đối diện mới bật ra được. Thói đời, đôi khi phải đẩy người ta vào thế tận cùng thế đấy. Mất, là phải mất sạch. Đau, là đau đến chết đi được. Bạn tôi ơi, để chúng ta mạnh mẽ hơn đó thôi. Tôi nghĩ, chẳng việc gì tôi phải gai góc. Tôi cũng sẽ cười trong ngày Tám tháng Ba, nụ cười không giống như những người phụ nữ bình thường, niềm vui không phụ thuộc vào bất kỳ 1 ai, 1 món quà nào. Bạn hãy cứ làm những điều bạn thích, dù bản thân hẵng còn e ngại mọi người nhìn mình và cười cợt, ví dụ như đi xem phim 1 mình chẳng hạn. Tôi nghĩ, chẳng việc gì phải gai góc, tôi sẽ nhìn mọi người và mỉm cười. Tôi vui, tôi tặng tôi niềm vui, không phụ thuộc vào điều gì, vào ai hết. Hơn thế nữa, những niềm vui đó, những nơi chốn đó đâu mặc định chỉ dành cho những người hạnh phúc, những người (nghĩ là) họ bình thường. 

Tôi đã sử dụng hơn 1 tiếng đồng hồ để viết cho bạn. Một ngày sắp trở nên bình thường rồi vì nó cũng qua, như bao ngày khác...Hôm qua, tôi vừa giải thích cho con gái về cụm từ "người ngoài hành tinh", tôi dặn con rằng, ở các hành tinh khác, cũng có người ngoài hành tinh tốt và người ngoài hành tinh xấu, ở nơi đâu cũng thế, có người tốt và có người xấu. Rất vui khi con gái chốt lại một câu thế này "mẹ ơi, nhưng người tốt nhiều hơn người xấu mẹ nhỉ". Bạn và tôi, cũng tin thế nhé, đơn thân ! 


Bạn của bạn, 
Ký tên: Đơn thân













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét