Đi xin chữ.
Mọi người xin chữ Khang (mong cho con hay ăn chóng lớn mập mạp), Đỗ (đỗ đạt), Trí, Nghĩa, Nhẫn ... phần lớn xin cho con cái học hành thi cử đỗ đạt.
Ấn tượng nhất đối với tôi là 1 cụ ông đã hơi lãng tai, đi lại khá chậm chạp vất vả, khoảng chừng hơn 80 tuổi, có lẽ là người duy nhất tôi thấy xin chữ Nhẫn trong buổi chiều hôm qua. Một người đã sắp đi hết quãng đường xa xôi ở Cõi tạm này, mà vẫn thấy chữ Nhẫn là cần, và phải trọng, thì một người như tôi chọn giữ Nhẫn trong mọi việc mình làm mọi điều mình nghĩ, hy vọng là không sai. Cho tới bây giờ chữ Nhẫn vẫn luôn là điểm tựa cho tôi mỗi khi sóng gió, trong chính bản thân mình hay xung quanh mình.
Tôi xin cho con gái chữ An. Thật ra muốn nhìn xem chữ An mặt mũi ra sao, ý nghĩa "sâu xa" thế nào. Vì tôi đặt tên An cho con gái theo cách hiểu của mình. Tự đặt lấy, chẳng hỏi ý kiến ai (kể cả bố con bé), không hỏi xin người lớn trong nhà, đặc biệt không nhờ thầy tướng thầy số nào cả.
Chắc vì chữ An hiếm người xin, nên ông cụ tỏ ra hào hứng, cụ lẩm bẩm "chữ này viết dễ đẹp lắm đây". Thật may mắn được nghe cụ vừa viết vừa giải thích cho nghe chữ An mà cụ chọn cho hai mẹ con tôi. Trong chữ có hình, đó là hình ảnh một người phụ nữ ngồi trong nhà. Cụ hóm hỉnh bảo "người phụ nữ mà ngồi trong nhà thì an tâm nhất rồi còn gì". Hơi bất ngờ vì ... tôi không nghĩ con gái mình sẽ là người phụ nữ chỉ ngồi ru rú trong nhà, tôi hỏi cụ "cụ ơi, người phụ nữ mà ra đường thì không an tâm được ạ?". Cụ cười "ra ngoài đường nhỡ có ai lừa bắt mất thì sao" ...
Ừm, phụ nữ "nhẹ dạ, cả tin" vậy ... ?! Mà hình như phụ nữ cũng dễ thương nhất, đến phát điên lên được, chính lúc họ nhẹ dạ, cả tin ấy ... ;-)) (cho dù là giả đò ...)
Ừm, người phụ nữ ngồi trong nhà, giữ cho bếp ấm, giữ cho lòng ấm, giữ cho chồng con ấm ... là chữ An. Nữ tính cũng là chữ An. Người phụ nữ được yên tâm, lặng lẽ lo cho gia đình của mình, giữ lửa cho gia đình mình, thì mọi sự Bình An. Mọi tai ương, sóng gió, chỉ có thể vần vũ ngoài vuông cửa nhỏ ấy được thôi. Phải rồi. Chẳng thế mà khi người phụ nữ bước ra khỏi vuông cửa ấy, dễ ... có chuyện. Cho dù có giỏi giang đến đâu, giàu có sang trọng quyền quý cao sang thế nào, thì xin hãy cứ dành một nơi trong nhà cho người phụ nữ, xin hãy dành quyền được là một người phụ nữ cho phụ nữ, xin hãy để người phụ nữ là bến, là neo, là dây diều, là điều ước... Để được dạ-thưa, yếu mềm, nũng nịu, để được chăm lo cho gia đình nhỏ của mình, để được ước ao những điều bé xíu tẻo teo giản đơn, để được tựa cửa trông chờ và đón về trong vòng tay những người đàn ông của gia đình ...
Như thế này ...
Con gái với chữ An - người phụ nữ ngồi trong nhà! Được thế cũng nên mừng, không đòi hỏi.
Tôi cũng thật sự vui mừng khi xin được "just a smile" từ chú bé này, bởi khi nhìn thấy chú, tôi nhớ ngay bài thơ "Sao cậu lại gọi tớ là dân da màu?". Phong cách colour block của chú thật ngộ nghĩnh và dễ thương
Đấy là vài mảnh vụn tươi sáng trong một chiều u ám buồn mùng mấy (quên) của Tết con rắn. Những người đàn ông không vui, những người phụ nữ chậm buồn, thậm chí tụi trẻ con cũng đỡ nghịch hơn tôi tưởng. Nếu chăm chỉ và chú ý quan sát, ta vẫn có thể tìm thấy đâu đó những mảnh vụn hạnh phúc, mảnh vụn của niềm vui và thậm chí chỉ là tàn lửa chợt rực lên ở đâu đó. Gom lại, ta có thể được một bức tranh rực rỡ hay một đống lửa reo vui cũng không chừng (thực ra trước khi là các mảnh vụn, chúng từng là một phần của bức tranh rực rỡ hay một đống lửa reo vui đó mà).
Sắp tới, tôi sẽ lắp một chiếc gương nhỏ xíu ở bàn làm việc, ở một chỗ bí mật để mỗi khi giao tiếp với ai đó tôi có thể nhìn thấy mặt mình, và cố gắng nở thật nhiều nụ cười-xem điều đó mang lại hiệu ứng gì từ phía bên kia bàn làm việc ... lúc nào cũng phải có ý tưởng -ốm mất nếu không được nghịch ngợm gì đó. không, chết mất ... Nào, hãy nhìn vào chữ An!
một ngôi nhà yên ã, xanh thắm, dịu dàng ... chúc mừng blog của bạn, chúc mừng năm mới với chữ AN!
Trả lờiXóaCả năm hai mẹ con cháu chỉ xin hai chữ Bình An thôi bác ạ.Chúc bác mạnh,khỏe!
Xóa