BẬT
“nào
nhìn vào, nhìn vào. Chữ gì đây?”. Thằng cu tái mét, dí sát mũi vào cạnh bàn, lí
nhí “con không biết”. “đi học ngồi làm gì mà bây giờ nói không biết hả”. Nàng
ngồi phịch xuống giường, dát giường nảy lên, túm tóc trên đỉnh đầu nảy lên. Con
bé khóc ré, chạy bổ về phía mẹ, hai tay dơ lên “u oa u oa”. Đến gần nàng, con
bé vấp ngã, té oạch xuống nền. Bổ đến xốc nách con lên, nàng dí tay vào trán thằng
cu “đọc lại một lần nữa bảng chữ cái, lát trả bài”.
*
* *
Nàng
đẹp. Quả đúng. Nàng phủ một lớp khăn voan hoa mỏng quanh chiếc đèn ngủ hắt sáng
vàng ấm, càng quyến rũ. Anh đưa tay kéo nàng lại. Ngực trần nóng hổi áp vào
lưng, hơi thở nhẹ phả vào tai. Bữa chiều sớm đã khiến cho anh đói đến thế
này sao...
*
* *
“à
á à ời, à á à … ơi, con ơi con ngủ cho ngoan, mẹ còn đi cấy đồng xa chửa í à về...”
mắt
nàng díp lại. Tiếng hát à uôm ngắt quãng xen giữa là tiếng ngáp cố ngăn. Thằng
bé lênh chênh trên chiếc ghế nhựa, tự đánh răng. Nó len lén nhìn mẹ rồi trèo tọt
lên giường. Lăn qua lăn lại một lúc, nó quay qua hỏi mẹ “mẹ ơi, hôm nay ai đọc truyện ru ngủ mẹ nhỉ?”. Nàng bực dọc “đợi bố về”
*
* *
Một
quầng sáng tròn xoe từ chiếc đèn ngủ chiếu lên trần nhà. Họ nằm sát cạnh nhau. Nàng vẫn như một chú mèo
con ngái ngủ, chốc chốc cựa mình, một phần của đường cong nào đó lại chạm vào
anh. Anh đưa bàn tay nghịch ngợm lọn tóc dài lòa xòa của nàng. Nũng nịu nàng hỏi
“hôm nay, anh có truyện gì kể em nghe đi”
* *
*
Tiếng
tivi đã vặn nhỏ hết cỡ. Hình ảnh chớp giật chớp giật in lên bức tường đối diện
như hàng đoàn ngáo ộp đột nhập vào nhà nhảy múa tưng bừng. Nàng, chân co
chân duỗi trên di văng, chăn chiên vắt hờ ngang bụng. Khuôn miệng nhỏ hơi hé mở. Hơi thở khò khè. Mái tóc vẫn
cột trễ xuống một bên vai. Trên giường, thằng cu nằm nghiêng, quắp em nó vào
lòng. Con bé nằm ngửa giơ hai tay lên trời, miệng còn đang cười. Hai đứa như từ
trong tranh bước ra. Chắc đã khuya lắm.
*
* *
Gió
luồn hơi lạnh vào giữa hai người. Nàng rùng mình. Anh kéo chăn phủ lên tận vai
nàng. “Quay lại đây anh ủ ấm cho nào”. Này là đôi chân nhỏ. Này là bàn tay mềm
luồn vào mái tóc. Bờ vai tròn cuộn lại. Một chút hơi ấm. Rồi tất cả các khe hở
được trám đầy. Những ngón tay lồng vào nhau. Chắc đã khuya lắm.
Bất
chợt, có tiếng mèo kêu dưới khung cửa. "Nghe như tiếng trẻ con khóc ấy"
TẮT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét