nghe mưa ...


mưa ...
thời gian trôi rất chậm ...
không tiếng trẻ con chơi đùa ngoài xóm ngõ như mọi ngày ...
phả vào người tôi là hơi ẩm đang đầy ắp trong không gian ... gai gai người ...

mưa ...
ngoài kia lạnh. trong nhà thì ấm...
chợt nghĩ đến những người tha phương cầu thực không nhà không cửa, giờ này đang ngồi đâu? 
một mái hiên chờ?
hay nhà trọ tồi tàn?
lượng mưa đổ về Bắc Trung Bộ dự báo là rất lớn. Nếu cứ mưa đều thế này, chỉ cần 1 giờ đồng hồ là ngoài phố đã ngập úng. Phố thì cao. Những ngõ ngách thì không được như vậy. Ba ngày mưa liên tiếp đều đặn thế này, ra phố sẽ gặp sông. 
mưa ...
là những ngày phải dự trữ đồ ăn trong nhà để dùng dần ...
không bước chân ra đường, không ngửa tay xin, có gì để mà ăn ...

* * *
Tôi đem cây bonsai ra để ngoài hiên để cây hứng nước mưa. Người tặng tôi cây bonsai ấy, chắc đã quên tôi rồi. Thật kỳ lạ, ngay sau khi nói lời chia tay, cái cây tự nhiên rụng hết lá dù lá còn xanh và từ đó đến giờ không còn có biểu hiện gì của sự sống nữa. Nhưng, hàng ngày, tôi vẫn tưới. Vẫn nhìn ngắm cái cành trơ trọi ấy. Cây vẫn an ủi tôi như một người bạn. Đôi khi, tôi cứ nhìn trân trân vào cây và tự nói thầm trong đầu, như thể tôi đang nói với người ấy. 

* * *
mưa ...
trong giấc mơ đêm qua, có người đi lạc, vào miền yêu thương ...
vì mưa ... 
mưa êm êm. mưa về trong đêm.
hơi lạnh khiến cho tôi co ro, nhớ ra là mình thèm một vòng tay ôm thật chặt. 
ngày xưa, tôi thường cựa mình, vươn dài như một chú mèo. rồi lại cuộn tròn, rúc vào dưới cánh tay trần ấm áp. tôi giành tấm chăn cuộn xung quanh người. thường khiến người tỉnh giấc, xoay xỏa, kéo tôi vào lòng, ú ớ vài câu như mơ. Lòng ấm sực lên khi lặng nghe, trong đêm, tiếng thở bình yên của người và của con gái ... cứ muốn lạc mãi, trong miền yêu thương ...

* * *
mưa ...
có người hẹn gặp tôi vào một ngày mưa bão như thế này đây ...
tôi ngồi gõ những dòng này khi lỗi hẹn. mưa là khởi đầu tốt đẹp? hay mưa là chia ly ?
tôi vẫn tin không phải vì mưa đâu
vì mưu cầu yêu thương và được yêu thương không còn dư dả
vì lòng người đầy nghi ngại
vì chút niềm tin sót lại
vì băn khoăn trước nhiều điểu nan giải 
vì tội tình
vì gió và vì bình minh 
mưa

* * *
mưa ...
thèm một bàn tay nắm lấy bàn tay
thật chặt
đủ để an tâm
đủ để sắp xếp lại những âm thầm 
đủ để chối bỏ những buồn lo và cay đắng
đủ cho lòng người tạm lắng
đủ để muộn phiền tan biến
đủ để khát khao thêm 
một bàn tay nắm lấy bàn tay 

* * *
mưa ...
thèm đi trong mưa. bên một người không bao giờ biết thách đố.
một dịu dàng. một nồng nàn. một khao khát. một chơi vơi.
một kẻ ngang bướng mất mát cũng chào thua
một trầm lặng hào hứng cũng chẳng làm sao lay chuyển được
một chút xao lãng. một chút giận hờn. một chút bồng bềnh
vì mưa ...
* * *
mưa ...
vừa dọn nhà vừa hát "Em đến thăm anh một chiều mưa" ... 
lần đầu biết đến bài này là một ngày mưa, TP.Hồ chí Minh, khi tôi mới 18 tuổi
"mối tình đầu của mẹ" đã vừa chơi piano vừa hát tặng hai mẹ con bài hát này, khi đến thăm bác tại nhà riêng. Theo như dì tôi kể lại, thì hai người là bạn thanh mai trúc mã, hai nhà ở cùng khu phố, bạn học bao nhiêu năm. Nhưng, xem chừng mẹ bác ấy không cho rằng hai gia đình môn đăng hộ đối, nên chỉ muốn hai người giữ một tình bạn thân mà thôi. Chẳng biết có bao giờ trong đời, mẹ tiếc nuối. Tôi thì sẽ bỏ. Và không bao giờ tiếc đâu.
Nếu thuộc về nhau thì sẽ tìm về bên nhau.
Như sau mưa trời lại nắng 




2 nhận xét:

  1. ...Mưa lớn thì sợ ngập lụt
    Mưa nhỏ và dầm dề thì buồn ...
    Thôi trời hãy nắng !

    Trả lờiXóa
  2. Sau mưa trời lại nắng, sau những đám mây đen là những áng mây trắng chị nhỉ.
    Em ghé thăm chị, chúc chị có nhiều niềm vui.

    Trả lờiXóa