Hư ảo
Hà nội trở lạnh sâu, sau những đợt mưa rào tối và đêm qua. Em chợt co rúm lại khi chân trần áo mỏng tung tẩy ra mở cửa. Chiều qua còn oi nồng. vậy mà ...
Mỗi khi ngồi vào bàn ăn. Mỗi lần nếm thử thức ăn giùm mẹ. Mỗi lần cầm bát cơm lên ... em lại có cảm giác rất mơ hồ. Anh đến sau lưng em bên bệ bếp, "em bỏ thêm ít đường vào đi em...". Anh vùng vằng giận khi cơm dọn ra rồi, em còn say sưa gì đó bên chiếc máy tính.
Những khoảnh khắc ấy không bao giờ lặp lại. Mỗi buổi chiều, sau giờ tan sở. Ước mơ mãi còn đó. Ngây thơ.
Vụn vỡ...
Có khi nào, ngồi vào mâm cơm chỉ có 1 mình, anh ước gì được dọn thêm 1 chiếc bát 1 đôi đũa, để vun đầy cơm và thức ăn, giục em ăn.
Có khi nào, anh có cảm giác ấm áp nơi ngực trái, khi tưởng ra em đang ngồi trước anh. Có khi nào, ta nhắm mắt lại để tìm chút hơi ấm ngày xưa, quay quắt kỷ niệm ùa về,
Có khi nào, người ta phải chết đi thì mới có thể giữ mãi hình ảnh của mình trong người khác. Em nghĩ quẩn thôi. Chỉ là những hình ảnh trong MV gây ra cho em suy nghĩ vậy
Chỉ là ... em thấy lạnh. Lạnh phía sau lưng. Em cứ để Radio phát tiếng. Chỉ để có tiếng người trong căn phòng trống. Em sẽ không nhắm mắt lại đâu, bởi em sẽ tan chảy ra mất, cơ thể em sẽ tan chảy ra mất. khi nụ hôn anh - lại một lần nữa - đặt hờ lên cổ em. Nào ai biết được có bao lần ta được trao gửi niềm yêu trong đời. Có bao lần em được chạm vào anh, cảm nhận anh hiện hữu, nụ hôn anh là có thật. Cuộc sống đâu quá đẹp để ta phải tham lam thêm vài năm nhàn nhạt. Vậy nên, em hạnh phúc vì trong quãng thời gian nhàn nhạt ấy, em đã được trải nghiệm những giây phút tuyệt đẹp bên anh.
Sẽ là vô nghĩa khi so sánh em với ai đó
Sẽ là vô nghĩa khi so sánh quãng thời gian đó với cả quãng đời dài
Sẽ là vô nghĩa khi so sánh ta với chính ta trong từng khoảnh khắc
Sẽ là vô nghĩa khi ta chẳng còn được là ta nữa khi ta đã ở lại trong khung cảnh cũ
Anh sẽ tìm cách lấp đầy khoảng trống trong tim, hay, sẽ lưu giữ dư ảnh và hơi ấm của em mãi mãi nơi khoảng trống ấy? Vào những ngày lạnh lẽo, có khi nào, hơi ấm của em chẳng còn đủ cho anh chăng ...
Số phận đã xui khiến ta gặp nhau, nên khi số phận xui khiến ta phải xa nhau, vẫn mỉm cười anh nhé! Ai người mong điều không trọn vẹn chứ ?
Nào ai biết ngày sau, nên hãy trọn vẹn trao gửi trong hiện tại. Em cần phải thấy anh hạnh phúc. Này, tình yêu, em có thể cảm thấy nụ cười của anh vang vang trong tim em đấy nhé. Mà anh biết em chỉ có thể cười khi anh cười mà. Người hiếm hoi và dè xẻn nụ cười như em, sẽ chỉ cười thực sự từ trái tim, khi biết là anh đang hạnh phúc. Biết không ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét