các bài viết trong năm 2012

để mãi gần bên anh ...

"hãy cho em một lần, một lần thôi anh - đợi chờ ... "

ai muốn bước thấp bước cao chứ. ai muốn chông chênh chống chếnh chứ. ai muốn còm cõm một mình kiếm tiền chăm con chứ. ai muốn chăn đơn gối chiếc chứ. ai muốn mọi người dòm ngó bàn ra tán vào chứ. Chẳng ai có thể nghĩ, con bé cao ráo nhỏ nhắn hiền như bụt ngày ấy lại có thể có một cuộc sống sóng gió như bây giờ. "Ngày ấy" của chúng ta cũng đẹp chẳng kém ai. Cũng trải qua những cung bậc cảm xúc chẳng nhiều cũng không thể nói là ít. thế mà vẫn tan, tan tành như chưa từng trọn vẹn, anh nhỉ.
hay là do, ván mỏng, ép quá mạnh tay, nên vỡ, vỡ vụn ... gỡ ván thuyền ra thì thuyền đâu còn làm trọn phận thuyền được nữa, anh nhỉ. 
em khác hay anh khác
anh sai hay em sai
chẳng ai còn đủ thời gian và sức lực để lần dở lại cái nút thắt đầu tiên của câu chuyện. người ta gọi người bạn đời (đã cũ) là "tập", như là tập 1, tập 2 ... họ ví von cuộc hôn nhân như 1 câu chuyện, cũng không sai. vì cũng có mở đầu, những nút thắt, thăng hoa và thoái trào, và kết thúc. có câu chuyện nào trọn vẹn, hoàn mỹ, cho dù là cổ tích. 

ai cũng chỉ có thể nói,tôi đã sống bao nhiêu năm. chứ có ai nói, tôi còn sống bao nhiêu năm nữa. vì thế, nên em cố gắng sống trọn vẹn trong từng ngày. đôi lúc cũng hơi ẩu, đó thường là những ngày ốm, nằm dài, không thèm uống thuốc, nghĩ "chết quách đi cho xong", sống mòn, mòn kinh khủng. cũng bởi lúc ấy, bên em không có anh. 

những lúc rảnh rang em hay nghĩ làm việc gì đó hướng thiện. vì em nghĩ, kiếp trước em đã làm sai nhiều điều nên kiếp này phải trả nợ. em thực hiện các kế hoạch thiện nguyện nho nhỏ, cố gắng lấp đầy 1 khoảng trống ở nơi nào đó khác, trong khi bản thân em cũng có một khoảng trống - khó có thể lấp đầy. cũng bởi lúc ấy, bên em không có anh. 

em đã để lạc mất tâm hồn - không - đến - nỗi - nào, của em ở đâu đó. hiện chưa tìm thấy. em có thể hỏi ai, tìm nơi đâu. em có dám đi tìm đâu. cũng bởi lúc này, bên em không có anh

vì những kỷ niệm mà em chẳng dám nghĩ. những kỷ niệm ấy như con lắc đếm nhịp đều đều đến buồn tẻ để trên cây đàn piano, mà ngón tay cứng ngắc không thể động đến phím đàn, làm sao giai điệu vang lên được. nỗi khát khao cũng rơi tõm vào đêm khi em nằm đếm, xin xỏ giấc ngủ ghé thăm. cũng bởi lúc ấy, bên em không có anh
* * * * *
xin đừng dỗ giấc ngủ cho em chỉ bằng một tin nhắn, khi em cần một vòng tay ôm 
xin đừng nhìn em từ xa, khi em cần anh nhìn vào mắt em bằng cái nhìn sâu thăm thẳm
xin đừng hôn em bằng icon khi online, khi em cần một sự xung động thật sự nơi trái tim
xin đừng chờ đợi em trong tâm tưởng, đôi khi em cần anh giữ em lại khi em vội vã 
xin đừng lấy đi của em quyền được dịu dàng e ấp yếu đuối, em sinh ra là để nép vào anh, cho dù chẳng ít lần anh tìm về tựa vào người phụ nữ mỏng manh
* * * * * 
giờ đây, em chỉ biết tựa thân yếu đuối vào giai điệu những bản nhạc, những bài hát. đôi lúc chúng xoa dịu nỗi buồn của em bằng cách phủ lên kỷ niệm thêm 1 lần vải voan mỏng nữa. lặng lẽ, kiên nhẫn, em là người phải bật chúng lên, chứ chúng không thể tự làm điều đó. có nghĩa, chính em sẽ phải chủ động phủ lên ký ức của mình. Chẳng hy vọng 1 ngày nào đó trên giá gỗ, một toan trắng hoàn toàn lại sẵn sàng đón nhận màu sắc và đường nét. em sẽ cố gắng không đổ ào lên đó 1 màu đen. em cố gắng giữ nguyên cái toan trắng đó. như chưa hề có cuộc chia ly. khi người ta không quên nhau, thì mãi mãi "chưa hề có cuộc chia ly", phải vậy không .... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét