các bài viết trong năm 2012

GIA HẠN NỢ

Trích đoạn trao đổi trên mạng nội bộ giữa EM và CHỊ

CHỊ
… tự kiểm lại thì thấy mình có gì đâu mà đàn ông yêu thương được ...
Họ nhìn thấy:
- Mẹ lo hết từ A đến Z
- Có công việc và độc lập tài chính, thì đúng như thế, nhưng cứ nhắc đến tiền là né tránh. chỉ làm cu li cho người ta sai khiến thôi, ù lỳ.
- nữ công gia chánh cũng thường. dốt đặc thì ko phải, nhưng thường quá, họ cũng đâm lo. Lo là lo bố mẹ họ hàng họ chê mình, thì họ cũng ế mặt.
- ngoại hình cũng tệ. gầy yếu, thiếu sức sống. ăn mặc cũng không sành sỏi gì.
- cắp nách 1 đứa con
EM
Haizzz, sao chị lại suy nghĩ tiêu cực thế nhỉ, kiểm lại các lão ý xem có được 1/10 mình không, chị kiểm lại lão nhà chị đi mà xem:
- Cái gì cũng "Mẹ"!
- Có công việc và độc lập tài chính, nhưng cũng chỉ là cu li thôi. Là đàn ông mà sao cũng chỉ bằng phụ nữ, có kiếm được nhiều tiền hơn đâu.
- nam công gia chánh lão ý có làm được không. Có sửa được mọi thứ hỏng hóc trong nhà không?
- ngoại hình quá tệ: vừa già vừa xấu vừa béo ị
- "đàn ông 1 đời vợ thì là của quý nhưng đàn ông đã qua 2 đời vợ là đồ bỏ đi" - lão nhà Chị ở vế thứ 2 rồi
Đấy, thế có gì mà Chị thấy thương được lão ý

EM nói thì lúc nào chẳng trúng. Đến 99% rồi. Chỉ xin đính chính chút xíu là “các lão” nhé, chẳng phải chỉ có “lão nhà chị”, nói thế thành ra lão “đột biến” hay là “của hiếm có khó tìm” sao. Nhan nhản.

Một ngày bình yên trong mái nhà bé nhỏ sao mà khó đến vậy hả EM. CHỊ có mơ mộng quá không, khi nghĩ về những điều ấy. EM đang cho đối tác 1 khoảng thời gian “ân hạn”. Hợp đồng hôn nhân ấy mà. Em đã muốn thu hồi nợ trước hạn (chắc hơi khó đấy) và tất toán luôn, nhưng Hội đồng tín dụng gồm có bố mẹ hai bên không phê duyệt. Bao giờ thanh lý được ? CHỊ khuyên em hết ngày dài lại đến đêm thâu là nên “gia hạn nợ” chứ đừng thanh lý. Nhưng EM chưa nghe.

Nghe nhé, đành rằng họ đã hơi bất công khi soi đối tác của mình qua kính hiển vi. Trong khi họ thì chỉ muốn đối tác nhìn mình bằng con mắt thường. CHỊ và EM đều cận thị đến gần 4 độ, lơ mơ lờ mờ. Á, hay là do mình nhìn kém nên mới bắt trúng “lô độc đắc” ấy vậy EM ?

Đành rằng họ chẳng làm nên trò trống gì, cứ có gì hỏng hóc trong nhà là gọi thợ hết. Mà CHỊ cũng đồng ý thế. Các lão dở ra xắn tay làm, thì có khi sau này mình mất tiền oan. “Chữa lợn lành thành lợn què” cũng nên.

Đành rằng họ cứ thoải mái mà … “làm xấu” vì nàng bia và nàng rượu cứ chiều nào cũng lôi xềnh xệch ra vỉa hè ngồi hít gió bụi, hành xác các lão. Nhưng họ lại đòi hỏi chúng ta làm đẹp để … nền cho họ. Óc thẩm mỹ hơi có vấn đề tí ti thôi.

Đành rằng họ lựa lựa chọn chọn vợ đến mấy lần (nếu không nói là mấy chục lần, đếm hết đốt ngón tay ngón chân cũng chưa hết tình tính tang, chẳng quá điêu). Rồi lần nào cũng tiếc. Chi bằng thuê Osin. Nó không cãi. Mà nếu nó dám cãi thì tống cổ, thuê ngay đứa khác. Không cần biết bố mẹ anh chị em osin làm gì ở đâu nghèo khó cần bao nhiêu tiền của osin gửi về hàng tháng. Có nhu cầu thì cũng … mon men, tí tị tì ti, ngoằn ngoèo, nhưng ổn định tâm lý cực, cần thì cho ít tiền... Đấy, em bảo là “đồ bỏ” là “đồ bỏ” đi đâu. Giờ, ngay cả tụi con trai mới lớn trong nhà chị còn triết ní như thế này chứ “các em trẻ bây giờ thích anh nào bỏ vợ rồi chứ không thích bằng tuổi đẹp giai đâu, bà chị. Anh nào bỏ vợ có giá cực”. Ừ, có giá cực.

Trào lộng thế để ngẩng mặt lên cười, hở mười mấy cái răng. CHỊ thanh lý hợp đồng vay mượn của CHỊ rồi. Tự hứa chẳng dại gì lao vào vay mượn nữa, bao giờ mình cũng thiệt. Híc. Nhưng mà, EM ơi, CHỊ thật lòng mong em hãy gia hạn !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét