bây giờ đang là 9:03 tối ngày 21/12/2012.
tối ngày tận thế.
nếu có tận thế thật thì cũng chẳng sao.
Hà nội: trời đẹp. ấm áp, nhiệt độ đủ để mặc đầm đi tất quần 40D, trang điểm nhẹ nhàng không cần đậm quá, khoác thêm chiếc áo Blazer hoặc áo len lông xù (đang mốt).
nếu hỏi tôi có tiếc gì không thì tiếc nhiều lắm, hì hụi tiếc hết 24 tiếng của ngày tận thế thì cũng không hết tiếc.
Tiếc là chưa rinh được em Vespa đen về để ve vuốt cái tính sỹ hão. Tiếc là chưa leo Fanxipan vì cứ để dành sức một cách quá đáng, rồi vung vít vào mấy trò ăn uống bắn súng sơn vớ vẩn ở vườn rau ruộng lúa chờ quy hoạch. Tiếc là chưa tham gia ngày hội ôm, khi mà có thể đến bên 1 người mình quan tâm, ôm một cái thật chặt, rồi cười "hì" bảo "chúc mừng bạn đến với ngày hội ôm. Bạn có muốn ... ôm tôi không? hí". Tiếc là chưa đi Nha Trang xem nước biển xanh như thế nào. Tiếc là chưa một lần được đi lang thang đêm Hà nội, một mình, hoặc với 1 ai đó cùng sở thích. Tiếc chưa một lần đi vào phố ... ây dà, tuy sinh ra và lớn lên ở Hà nội, tôi còn chưa đặt chân tới rất nhiều ngóc ngách của thành phố nhỏ bé này, nhất là những khu xóm liều ổ chuột.
nếu hỏi tôi ước gì vào những giây phút cuối cùng của đời mình, tôi ước được chết trong một giấc ngủ sâu, thiệt sâu. đã lâu lắm rồi không có được một đêm ngon giấc, nên hỏi thèm gì nhất bây giờ thì nói được ngay và luôn, thèm ngủ. chẳng nhớ ra điều gì hơn thế. Một giấc ngủ kiểu chưa đặt lưng xuống giường là ngủ được ngay. Đó là một chiếc giường kê gần cửa sổ, cửa sổ rộng sơn trắng, cửa kính trắng, rèm trắng, nhìn xuống bờ biển khum khum ôm vòng lấy núi, ì oạp sóng. Chiếc chăn bằng len màu kem sữa. Bộ ga gối màu tím hồng in những chiếc lông vũ đang bay, bay và bay.
Ngày tận thế, nghe buồn cười quá ! mấy bác hàng xóm hôm nay không ra khỏi nhà. bà Thanh hỏi ông tổ trưởng tổ dân phố, ông ổng "ông Tạc ơi, thế ông vẫn chưa chết à?". Mình ngồi trong nhà, đang chực chờ có gì hay ho đưa vào blog, nghe thấy thế tự dưng giật mình đánh thót 1 cái. Thế là quyết định ngồi viết.
Ngày tận thế... đâu đâu cũng nhân dịp này mà cố tạo ra một cái duyên cho mình. Họ mời nhau đi ăn uống, bia rượu, say cho đã đời 1 lần cuối vì là ngày tận thế rồi. Họ mời nhau cùng làm điều gì đó "điên rồ" theo cách của họ, kiểu chẳng phải nghĩ đến ngày mai, vì ngày mai chắc là không còn đáng sợ nữa. Sau một cú xóc nẩy lên của trái đất, của cái mạng 360plus chẳng hạn, hoặc sau những cú va chạm nảy lửa của mâu thuẫn nội tại bên trong mỗi con người ... những lớp vỏ bọc lại rụng rơi. Thế nên, cần lắm nhiều biến cố trong đời người để người hiểu người hơn. Thế nên, cần lắm những "ngày tận thế" để người quan tâm người hơn. Thế nên, cần nhiều hơn mỗi ngày để mà yêu thương. Chẳng cần cột mốc đâu. Vì trái đất vốn tròn cơ mà. Hoặc giả, hãy lấy tạm hôm nay là 1 cái cột mốc. Và từ ngày mai, hãy bắt đầu yêu thương. Hoặc, yêu thương nhiều hơn một chút. Hoặc, chấm dứt những thứ tình cảm chẳng rõ hình hài, chẳng khiến cuộc sống đẹp hơn, chẳng khiến ta có thêm động lực sống.
Ngày tận thế. Tôi vẫn chưa chết. Không được chết. bản án chỉ là chung thân. Chưa chắc án nào dữ dằn hơn án nào.
Tôi vẫn đang rải chữ trên cái màn hình màu xanh dương đậm. bào chế thuốc chữa trầm cảm cho mình.
Tôi vẫn ngồi ở một góc phòng bé xíu, ở một góc thành phố cũng bé xíu. Chẳng thấy gì, và cũng chẳng mong ai thấy mình. Hiện giờ thì điều ấy khiến lòng cảm thấy an tâm. Chẳng biết gì hết về cái mạng ảo này, và vì thế, nghĩ đơn giản là chẳng ai thấy mình. Nấm mồ bên nghĩa trang 360plus đã dịch chuyển sang đây rồi. Hôm nay đã delete toàn bộ friend list trên YM. Haizzz. Thế là gần như biến mất hoàn toàn. Thế là tốt hơn cả. Tàng hình chẳng phải là thứ mà con người vẫn luôn mong muốn đó sao. hichic
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaBB ơi - PHẦN " PHẢN ỨNG " này láy ở đâu ra thế ?
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Xóa@chú THOMOC: phần phản ứng là cái chữ blue trong vòng tròn hay là chỗ nào chú nhỉ?
Xóa@thymianka: quả đúng là ở gần biển,lúc nào cũng hừng hực và đậm đà (hí hí)
BB khỏe k?noel ở HN chắc có nhiều chỗ để đưa con đi chơi nhỉ!
Trả lờiXóa"sao hôm đó k xảy ra thật đi chứ! Thế nên, cần lắm nhiều biến cố trong đời người để người hiểu người hơn. Thế nên, cần lắm những "ngày tận thế" để người quan tâm người hơn. Thế nên, cần nhiều hơn mỗi ngày để mà yêu thương"_câu này hay BB ạ!
noel vui vẻ nhá!
"
BB đang ốm,nằm ôm đầu ở nhà đây NH ơi.Giáng sinh này,may mà con gái đi học,ở trường vui hơn ở nhà với mẹ.bao năm rồi,BB không ra khỏi nhà dịp lễ Tết vì sợ đường đông kẹt xe.Chỉ thích ngắm phố Hà nội những lúc vắng hoe thôi,tuyệt vời lắm.NH ơi,ráng nuôi dạy con trai học giỏi nhé,sau này con trai còn du học ở những nước xa xôi nữa chứ
Xóa