Mưa rơi rồi anh ạ - ta dừng lại trú mưa?! Anh nắm tay âu yếm, em ngả thân dịu dàng. Chút gì như cỏ dại, len vào tim nhẹ nhàng xoá dấu chân phiền muộn. Thời gian như chiều chuộng, cho mưa mãi không dừng. Đừng nói gì anh nhé, chỉ nhìn nhau vội vàng, bởi nhịp cầu Ô thước, nối lời yêu muộn màng, bởi màn mưa giăng mắc mắt em yêu chiều nào, giờ đã thành kỷ niệm, vòng tay ôm hoá đá nhờ mưa phủ rêu phong ...
tác giả: Tôi
(đây là một bài thơ hoàn toàn có vần điệu, chỉ có điều không muốn ngắt rời những câu thơ ra mà thôi,như những giọt mưa đan chéo dày đặc ken vào nhau làm sao biết giọt nào nặng hơn giọt nào ...)
tác giả: Tôi
(đây là một bài thơ hoàn toàn có vần điệu, chỉ có điều không muốn ngắt rời những câu thơ ra mà thôi,như những giọt mưa đan chéo dày đặc ken vào nhau làm sao biết giọt nào nặng hơn giọt nào ...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét