các bài viết trong năm 2007

Special THANKS

oooo
GIẬT MÌNH NHỚ TỚI ANH
hãy chờ em anh nhé,và hãy cho nhau sát lại
nụ hôn như bất ngờ 
ngọt ngào như vô tình
yêu anh ngàn lần hơn nữa

một phút anh ngẩn ngơ
một phút em thầm mơ
đừng vội làm cơn mưa dăng kín trong lòng em
để trái tim ngủ quên
để nỗi đau triền miên
Từng giọt buồn đánh rơi trên hàng mi ướt mềm
thổn thức ta nhìn nhau
hẹn ước cho ngày sau
trọn đời mình bên nhau đi nhé anh, tình yêu!

vì chính em mà thôi
vì yêu anh mất rồi
sớm mai dành cho nhau tia nắng đầu tiên - rạng ngời

o o o o 

chỉ là "Cơn mưa tình yêu" thôi mà.chỉ là couple Hà Anh Tuấn-Phương Linh.thật sự họ không phải là một couple,chỉ là những single kết hợp để làm cho mọi couple phải xích lại,vì họ quá đẹp đôi.
những single yêu nhau,
những người dưng yêu nhau 
sống chung,
sao lại yêu nhau được nhỉ?
sao lại có thể sống với nhau?
sao lại có thể chăm sóc nhau?
sao lại như thể là thân thể của nhau,
sao lại có thể chung một thân phận?
sao lại không thể tách rời?
sao lại như thể là đã mang đi trái tim của một người khi người kia ra đi?
sao có thể hàm chứa nhiều ý nghĩa thiêng liêng,thậm chí bí ẩn đến thế?
cho hàng hàng triệu năm tháng không ai có thể giải thích nổi "vì sao ta yêu nhau và cần có nhau trong cuộc đời này?"

o o o o o o

chỉ là "cơn mưa tình yêu" thôi mà,đang như những đợt sóng vỗ nhẹ vào trái tim em đá lạnh,ru những khúc ru mềm,
biết rằng không thể hoá cát nằm xoài ra chờ sóng,chờ gió không thể hoá cát hờ hững chờ, vô tư hồn nhiên chờ 
chỉ là gềnh đá lạnh lẽo dơ ngực gầy đón nhận những cơn sóng hung bạo.tức ngực những cơn mưa,những cơn bão dữ,đón nhận những vỏ thuyền mục nát trở về trong những ánh mắt khắc khoải chờ ...

chỉ biết là gềnh đá lạnh lẽo dơ ngực gầy,đón nhận những điều mà ánh chớp số phận gửi gắm.có lẽ nên thế,để còn có những nơi mà cuộc sống là những vần thơ đẹp,cuộc sống với trẻ thơ là cổ tích,cuộc sống của người già là những nghĩa tình sâu đậm ... đâu nào biết được, trẻ thơ kia ngày sau sẽ lớn,hôm nay là cậu-tớ, ngày sau cuộc sống đẩy xô khiến phải thẳng tay gạt bạn ngã mà bước lên ... không thể mãi là trẻ thơ chỉ nhìn thấy ánh trăng trên kia gọi Chị Hằng, Ông Giăng ... sẽ có lúc niềm đau khiến ta ngẩng đầu nhìn trăng mà hú gọi như một thú hoang bị thương, trăng lúc đó chỉ như một miền hoang dại vỗ về ...

o o o o o

Hà nội của tôi sắp đi qua mùa Thu.Rồi những hàng cây lại úa vàng,úa tàn.để đến mùa Đông giá lạnh ! kéo cao cổ áo len,cài thêm chặt tà áo khoác. đi giữa lòng phố hun hút. xa lạ như lạc vào một thành phố nào khác, một đất nước nào khác. 
nghe thêm một lần nữa nào, "cơn mưa tình yêu".để thêm yêu anh,và yêu chuỗi ngày dài còn lại

"người yêu ơi, cỏ mềm đã héo khô ..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét