anh ơi, mùa thu nói gì đó?
ngủ ngoan trong em là một trái tim vừa qua cơn bão táp
anh đến nhẹ nhàng trước mắt em, cho dù không còn là chàng trai trẻ trung, ánh mắt đắm đuối lấp lánh sự tinh nghịch hồn nhiên hồ hởi ... mà đã lấp đầy một nỗi buồn riêng, đang trĩu nặng trên vai hành trang gánh vác một mình ... em muốn đến bên anh và nói "cho em gánh đỡ anh gánh nặng này và chúng ta đi chung con đường này, anh nhé?"
"Anh yêu"! em muốn gọi ngàn lần "anh yêu" mỗi sớm thức dậy háo hức trước một ngày mới, mỗi đêm mệt mỏi biết là không đơn côi, mỗi lần ta xa nhau, mỗi lần ta trở về ...
Có lẽ, ta nên cám ơn mùa Thu, anh ạ. Vì mùa Thu là mùa của tuổi em, vận vào em đã bao năm là lá vàng rơi rụng - sự chết chóc, là nắng hanh hao - sự yếu ớt, là gió lạnh - sự chia ly và đơn độc. Vì mùa Thu này là tuổi em ... mùa Thu đến em đón thêm tuổi mới. Chỉ có thể buồn mà có mấy ai vui trong mùa Thu, phải không anh? Vậy mà anh đến bên em, cho em sức mạnh, để bước tiếp. Em đã biết ngước mắt nhìn lên trên cao, không phải để nuốt vào trong nước mắt đắng và xót, mà để biết con đường của em đi sẽ ra sao.
Ta nên cám ơn mùa Thu, anh nhé ! Thay vì phải khoác thêm áo lạnh, em có vòng tay anh ấm áp đây rồi. Nhìn sâu vào mắt anh, là hồ Thu đã yên lặng mà không hề đáng sợ. Bước đi bên anh, trong em là sự bình yên bao lâu em kiếm tìm...
Hôm nay, em viết cho tình yêu trong em, anh ạ. Mãi mãi mong được gần bên anh !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét