* bài hát của Trịnh Công Sơn
níu giữ Anh lại hay để Anh đi?
nhắm mắt lại hay mở to mắt ra , vẫn thấy hình ảnh 1 người phụ nữ và đứa trẻ gầy đứng bên vệ cỏ. Cỏ úa xanh xao. Và đôi mắt mỏi mệt nhìn mãi về phía đường chân trời ...
cách xa nghìn trùng cho dù gần nhau trong gang tấc? hay sẽ nhớ nhau vô hạn khi cách xa nghìn trùng? miên man trong suy nghĩ ấy, chợt thấy mình trong gương, chợt thấy đứa trẻ gầy hiện lên trong đầu, trong 1 giây bỗng yếu mềm, muốn níu tay nghìn trùng về trong gang tấc. nhưng rồi, sẽ không là như thế, mãi mãi sẽ là không như thế.
trong đêm tối, mềm yếu, có lẽ nên níu tay ... khi ánh dương tràn vào căn phòng ẩm tối, lại bặm môi Không . và tiếng bước chân nằng nặng xoáy vào óc. chân cứ bước nhưng chẳng thật sự đi. đi mà không đến.
đêm đã khuya rồi, nghe lại vài bài của Trịnh Công Sơn để thấy con người bé nhỏ, tựa như đang về trước biển vậy. nghe thấy buồn nhưng cũng thấy mình mạnh mẽ hơn lên. ngày mai còn đến, và ngày mai còn phải sống. đừng "nếu còn có ngày mai", hãy tự nhủ "ngày mai phải đến" ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét