Buổi chiều, trời lạnh ...
... Heo may từng cơn gió,bước chân về, căn gác nhỏ ...
nó đã từng mong những cơn gió lạnh về thật nhiều. để được thả người khoan khoái trong chiếc chăn ấm. nhâm nhi một ly cà phê nóng buổi sáng. nghe Quick and Snow Show. thư giãn một mình với âm nhạc, những dự định, những bức ảnh ngô nghê.
nhưng có lẽ, không gì sánh bằng, được ngả đầu lên vai một người, vòng tay ôm lấy tấm lưng chắn gió phía trước, và hít hà xuýt xoa "lạnh quá". và cho dù trời thật lạnh, cóng hết cả đôi tay, vẫn không có gì xen được vào giữa hai người. khi chất keo gắn kết là tình yêu thương, thì không có gì có thể len vào giữa họ được.
nó đã từng mong những cơn gió lạnh, vì trời đã lâu lắm không mưa, cứ nắng ấm và trời thật đẹp, nhưng khô ráo quá thành ra hanh hao. Và bây giờ thì mưa phùn bay trong gió. Những cơn gió lạnh như lần đầu tiên đến thành phố này, luẩn quẩn trên các con phố, như còn lâu lắm mới đi. nó nghĩ là nhưng cơn gió này nên ở lại thật lâu, cho đến Tết Tây, cho qua Tết Ta. Khi trời lạnh thế này, mới thấm thía cảm giác "có nhau trong đời".
nó say sưa nghiền ngẫm dics "Take the lead", "Step up", "Chicago", "Burn the floor"
tự dưng muốn đứng trong một phòng tập 4 phía gương, sàn gỗ trơn bóng, với đôi giày múa màu đen, quần bó đen, chiếc váy thun đen. và bật lên điệu nhạc đầu tiên là bản Valse dịu dàng. cảm xúc sẽ theo từng bước chân trên sàn mà tới. tựa như chỉ có thân thể dần mềm ra và gió. rồi từng lớp cơ săn lại trong điệu Samba, Rumba, rồi thả ra theo điệu Flamenco. vỗ tay theo nhịp, xoay và xoay, giơ tay lên và bay lên ....
những điệu nhạc nhảy múa trong đầu, nhưng tất cả là một thanh âm êm đềm, khi nó nhớ tới người ấy. người ấy hiểu nó thích nhảy múa để thư giãn. người ấy có thể cùng nó bước những bước đơn giản trong một điệu nhảy xoay vòng. cuộc sống không chỉ là những con số trắng toát, những toan tính cho ngày mai mãi mãi không có điểm dừng, là những bước chân không ngập ngừng hay trái tim không bao giờ biết lỗi nhịp.
weah, well, giờ thì.... có người bảo nó "chờ". khoảng thời gian hợp lý ấy là 1 năm. nó lạnh người một lần nữa trước những toan tính của người. nó ở đâu trong suy nghĩ của người? nó ở đâu trong trái tim người? nó là khoảng trống trước người hay lấp đầy mọi khoảng trống nơi người???
nó thấy mình đang nhảy múa một mình, cháy lên trong từng động tác, trải mình ra trên từng nốt nhạc. những nốt nhạc đen, thân thể bó gọn trong chiếc váy đen. chỉ âm nhạc và nó đối thoại. trong phút giây, cuộc sống của nó chỉ thuộc về nó mà thôi, không ai khác.
... heo may, từng cơn gió, bước chân về, căn gác nhỏ ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét