các bài viết trong năm 2007

bài thơ "kinh điển" dành cho mẹ chồng

mỗi lần đọc lại thấy thèm được sà vào lòng mẹ (mẹ chồng),thèm được huyên thuyên chuyện cơ quan làng xóm,chuyện trên đường đến sở-về nhà, thèm được nhỏ to tâm sự chuyện phụ nữ và hỏi mẹ về ngày xưa bé bỏng của Anh ...
***
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể bên con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy yêu mẹ - Mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn những hoàng hôn,những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ cả đời anh

Con chỉ là cơn mưa mỏng manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong anh ấy
Nhưng có một tình yêu suốt đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi

Anh ấy có thể bên con suốt cả cuộc đời
Nhưng có thể chia tay ... ngày mai ... có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai./.
***
Không hiểu sao sáng nay khi tỉnh dậy lại thấy nhớ bài thơ này...
Có lẽ do mình nướng hơi chín chăng?(suỵt)
Có bà mẹ chồng nào không khó chịu khi cánh cửa buồng "chúng nó" còn đóng im ỉm đến tận 7h hay 8h sáng không nhỉ ...trong khi bà đã tỉnh từ 5h sáng,xách làn đi chợ từ 6h và ngồi một mình trong bếp đến khi "chúng nó" lục tục mò dậy ...
Có lẽ do mình bận phát điên vào 1 sáng Chủ nhật đẹp như thế này với con bé cháu?
Mẹ chồng sẽ chỉ mình cách làm sao cho thật khoa học,có cho em bé ngủ đến tận 10h sáng không hay là đánh thức nó dậy tắm sớm rồi cho tắm nắng cứng cáp tay chân? ...Mình sẽ cảm thấy 1 nỗi buồn ấm áp rưng rưng khi bà nựng cháu trên tay để mẹ tranh thủ nằm thêm 1 lát ...Ôi, những người phụ nữ - thật lạ kỳ
Có lẽ hôm nay là một sáng Chủ nhật dịu dàng quá chăng?
Muốn được tỉnh dậy trong vòng tay một người,để thấy mưa thật nhẹ,để thấy nắng thật thơm,để thấy tràn đầy năng lượng cho một ngày mới,để thấy lòng mình mềm mại nũng nịu như ngày xưa còn thơ dại,để mọi nỗi lo lắng muộn phiền tan ra và trở nên bé nhỏ đến "không ngờ" ...
Giá như sáng nay tỉnh dậy, rón rén bước xuống nhà,được nhìn thấy mẹ (mẹ chồng) ngồi ung dung đọc báo Hạnh phúc gia đình (tờ báo mình sẽ đặt mua để 2 mẹ con cùng đọc),nâng chén nước trà nóng dâng hương nhài thoang thoảng bên bình hoa Hoa kèn trắng muốt. Hạnh phúc ngập tràn,mình nói với mẹ rằng: mẹ ơi,mẹ cho con 1 chén nước trà với,con thích nhất là trà ướp hương hoa nhài mẹ ạ! Mẹ ơi, có bài nào hay mẹ chỉ cho con đọc với nhé!

Mình vẫn biết,ngày mai ... có thể ... Anh sẽ không còn yêu thương mình nữa,ngày mai ... có thể ... một người phụ nữ khác sẽ đến chăm lo cho anh ấy,và chăm lo cho mẹ.Nhưng ước mong của mình vẫn là được làm dâu của mẹ,một người mẹ nhân hậu,vị tha,hiểu sâu thấm nhuần Đạo làm người,mẹ biết con dâu của mẹ ngờ nghệch lơ đãng chưa đảm đang,nhưng mẹ cũng hiểu rằng tình yêu của con dâu mẹ dành cho đứa con thân yêu của mẹ có lẽ cũng sánh ngang như tình yêu nơi mẹ vậy ...

(Mình vẫn chưa bước ra khỏi giấc mơ chăng?)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét