các bài viết trong năm 2007

chiều lang thang trên phố , đi tìm giấc mơ mang tên mình

Để riêng ta một chút buồn - có lẽ với ai đó không yêu ta hay thậm chí có yêu ta thì BUỒN là sự khó chịu,mỏi mệt,oài oải ...mà họ không hiểu và không chia sẻ được ...
Ở một nơi sâu thẳm trong trái tim,sẽ có một nơi chốn của riêng ta - "giấc mơ mang tên mình" - nơi ấy không ai,không điều gì có thể chạm tới - kể cả tình yêu thương - vì ta không niềm tin vào thậm chí cả một tình yêu thương ...
Rồi thì người cũng lại sử dụng tình yêu thương làm thứ dây buộc ta vào với người một cách sống sượng.Giấc mơ mang tên mình là như thế 
Ta nghe bài hát này khoảng vài lần.Rồi ta lẩm nhẩm hát trên đường về nhà,con đường chợt bớt xa xôi.Sự im lặng của người yêu ta cũng trở nên dễ hiểu.Đối với người,ta luôn là một thế giới xa lạ đến thế ư?khó hiểu đến thế ư?hoặc giả người muốn ta bình thường đến tầm thường?
Thật sự là ta không lang thang trên phố...Phố lạnh và khói bụi.Ta về nhà,mong được trải chút lòng trong Blog này như một tiếng thở dài cho một ngày dài đã qua.Ngày mai cũng là một ngày dài.Một ngày con người còn không thể tin nhau,thì còn ngày dài.
Giấc mơ mang tên mình là như thế,phải chăng?
Gọi tên em, một chút sương, ngõ vắng lặng,
Ngoài hiên - mưa - buồn tênh
Chiều mờ tím, làn tóc xõa sương mờ xa lắm.
Lối xưa thôi chờ, bước chân tìm về nghỉ ngơi, ngày đã sang

Một vầng dương hé sáng, tỏa sáng một tình yêu, sưởi ấm người và tôi
Ngày tháng trôi - em mơ mộng ...
Kìa một hạnh phúc mới, nhẹ cánh bay trời mây
Gửi gió một lời yêu, người biết chăng - ngày đang tới

Chiều lang thang trên phố đi tìm ánh dương mờ,
Tìm về nơi ấy rất xa, chiều nhớ thêm,
Còn mình Ta với Ta, lặng thầm BƯỚC CHÂN,
Đi tìm giấc mơ MANG TÊN MÌNH ... 


* * * * * *
*************

vầng dương hé sáng - trong sương sớm, người con gái chậm bước, khăn quàng trễ nải trên đôi vai gầy. Em bước đi lặng lặng. Con đường hút xa mờ,khuất khuất trong sương. Có chút nắng soi chiếu qua ánh lên má em lạnh giá. Tan đi - những muộn phiền!!!
Em cho dù đang đi tìm điều chi đó, hãy ngẩng lên nhìn trời cao.Em hãy tin, sương giá sẽ tan,má em sẽ hồng khi em rảo bước,dưới nắng.
Em hãy tin,trong trái tim em,sẽ không điều gì làm em đánh mất ước mơ mang tên em.Khi em đã có một ước mơ mang tên mình,hãy để cho điều đó mang đến cho em nụ cười tự tin. Em có biết chăng,tình yêu là thứ huyễn hoặc em, chỉ có giấc mơ mang tên em là có thật.Hãy rảo bước về phía cuối con đường xa ngàn dặm xa xôi,nơi ấy có niềm tin vĩnh hằng,có chính em - với giấc mơ mang tên mình!

* * * * * * *
**************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét