các bài viết trong năm 2008

cánh diều bay cao

Cánh hoa loa kèn trắng nõn nà kiêu hãnh trong chiếc lọ gốm trắng. Nhạc êm ả. Một buổi chiều bình yên trong suy nghĩ của tôi. Những tiếng rao buổi chiều uể oải, nhọc nhằn. Mặt trời đỏ ối ở phía xa. Những chấm nhỏ thân người lang thang dọc ven hồ Tây, rồi dần tan vào các ngõ vắng. Những khung cửa sổ bắt đầu sáng đèn. Những tiếng ríu ran bắt đầu làm ấm lên những con phố lạnh.

Buổi chiều mùa hè, ở thành phố tuy ít hơn ở nông thôn, nhưng không thể thiếu cánh diều. Đất cát đắt đỏ thêm, không còn quãng trống nào giữa những căn nhà phố chật hẹp. Nhưng khoảng trời trên đầu vẫn thật rộng rãi, khoáng đạt, không ranh giới, không  ganh đua bon chen. Không có đứa trẻ nào đánh nhau vì diều của Anh bay sang khoảng trời của Em... Ông, bà ngửa mặt lên trời như con trẻ. Cha, mẹ ngửa đầu, dang tay, kéo và hét hò như con trẻ. Con trẻ đứng nhìn, cười toe toét. Một khoảnh khắc bình yên, hẫng hụt chợt trao qua lòng người. Tự dưng, bước chân muốn tìm về với căn phòng nhỏ, với gia đình bên mâm cơm chiều giản dị, với tiếng i i của dế, với cái nóng oi ả từ buổi trưa còn sót lại. 

Cánh diều bay chẳng cao lắm. Diều càng bay lên, con người ở dưới càng nhỏ, càng trẻ thơ, lạ.
Ngửa cổ nhìn diều, và nhìn người ta thả diều, một lúc là thấy mình cũng trẻ thơ. quên đi những tiếng còi xe chát chúa. quên đi những ngã tư ngã năm ngã sáu quay đến chóng mặt. quên đi những gương mặt hốc hác vì bụi, tê tái vì lo âu, đỏ gay vì bực bội trên đường. quên đi những thứ tình cảm trắc trở, rắc rối. quên đi những thứ khiến mình cắm mặt xuống đất, mò mẫm từng đồng xu lẻ, đôi khi dành nhau những thước vuông mặt . ghế, chứ chưa nói đến vài phân đất làm nhà...

quên hết đi
và thả hồn mình theo cánh diều
vẫn biết là "phiêu" chỉ là giây phút ấy. vẫn biết, một bàn tay bé nhỏ chẳng thể nào làm nên nổi một công trình. vẫn biết, những phút giây ấy như bị ăn cắp mỗi ngày đang sống. nhưng, cánh diều bay lên cao, cao mãi, sẽ mang theo cả giấc mơ của biết bao người. và từng ngày, cùng với những điều vị tha khác nữa - giúp mọi người xoá đi ranh giới.

ngày đầu tiên trên 360+

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét